Từ Thanh Sơn không sao cả, hắn nằm ngửa trên chiếu, mặt lộ vẻ mơ hồ.
Không đúng!
Dù hắn không ép buộc, nhưng thằng nhóc Tĩnh Thất kia thường quyến rũ hắn mà, ánh mắt nhìn hắn cũng đầy khiêu khích, tại sao trước mặt mọi người lại một mực phủ nhận việc thích mình?
Là vì xấu hổ?
Hay là hắn đã thay lòng đổi dạ, thích người đàn ông khác rồi?
Nghĩ đến đây, Từ Thanh Sơn bỗng thấy tim đau nhói, ngồi bật dậy.
Lúc này, cánh cửa từ đường kêu cọt kẹt mở ra, Từ Bình xách hộp thức ăn bước vào.
Từ Thanh Sơn liếc hắn một cái, rồi quay mặt đi.
Từ Bình đặt hộp thức ăn xuống, lấy từng món ra, trong lòng đã nghĩ sẵn kịch bản, gương mặt tỏ vẻ hòa nhã nói: "Chuyện này cũng tại nhị thúc không tốt, không dạy con trước về mấy chuyện này."
Đàn ông nhà họ Từ không có thông phòng trong nhà, ai gan dạ thì ra ngoài kỹ viện giải khuây, ai nhát gan thì chịu đựng đến khi lấy vợ.
"Con ăn tạm lót dạ trước đi, lát nữa đợi lão gia ngủ rồi, nhị thúc dẫn con đến một chỗ hay, tìm một nàng kỹ nữ xinh đẹp, thân hình mềm mại để 'mở mang'."
"Con không cần!" Từ Thanh Sơn mặt mày khó coi.
"Cần chứ! Đàn ông thì ai cũng cần!"
Từ Bình khuyên nhủ: "Đợi con nếm trải hương vị của đàn bà rồi, thì sẽ chẳng còn nghĩ đến cái người tên gì Bảo kia nữa. Nhị thúc nói cho con nghe này, đàn ông với đàn bà không giống nhau đâu, đàn bà thơm lắm, mềm lắm, như cái bánh bao mới ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2904564/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.