Mấy gã đàn ông tính tình trẻ con vừa cãi nhau vừa đùa giỡn, kéo nhau đến suối nước nóng ở lưng chừng núi.
Từ Thanh Sơn giật lấy hai chiếc đèn lồng, quăng xuống đất, lớn tiếng hét: “Các huynh đệ, c** đ*! Ta đếm một hai ba, cùng nhảy xuống suối nhé!”
Tiền Tam Nhất lảo đảo vì say: “Ai không nhảy là chó con!”
Uông Tần Sinh: “Không được, chờ ta với, ta c** đ* chậm mà!”
Cao Triều đảo mắt một vòng: “Tiểu Thất, ngươi còn lề mề gì nữa? Hay là muốn Từ Thanh Sơn giúp cởi hả?”
Từ Thanh Sơn lập tức hùa theo: “Để ta giúp ngươi, cởi trên trước hay dưới trước đây?”
Tiền Tam Nhất “a” lên một tiếng: “Hắn định giở trò cả trên lẫn dưới kìa!”
Uông Tần Sinh: “Tiền Tam Nhất, ngươi đừng giở trò lưu manh!”
Tiền Tam Nhất sờ mặt Uông Tần Sinh một cái: “Tiểu Uông Uông, ta giở trò đấy thì sao?”
Uông Tần Sinh tức giận véo một cái vào eo hắn: “Thì ta cũng giở lại!”
Tiền Tam Nhất: “…”
Xong rồi, tên này bị hắn làm hư thật rồi, gan cũng to ra rồi!
Tĩnh Bảo bên cạnh không có tâm trang xem bốn người kia diễn trò, cổ đã vươn dài ra nhìn về phía chân núi mấy lần.
Lão Tịch sao vẫn chưa tới?
Không phải giữa đường bị gì cản lại chứ?
Hay là A Nghiễn không dụ được Tiểu Thất và Tiểu Cửu đi?
“Ê đồ ẻo lả, ngươi c** đ* đi chứ!”
“Ta... ta hơi đau bụng, mới nãy ăn thịt hơi nhiều. Các ngươi xuống trước đi, để ta nghỉ chút, nghỉ chút đã!”
Cao Triều: “Ngươi bị gì thế?”
Tiền Tam Nhất: “Người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2904679/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.