Giống như một chậu nước lạnh dội thẳng lên đầu, Lý Quân Tiện lập tức rùng mình một cái.
"Ngươi nhớ kỹ, nàng đã chọn con đường đó thì từ đây đã không còn đi chung đường với chúng ta nữa!"
Cố Trường Bình chống hai tay xuống đáy hồ rồi ngồi thẳng dậy, xương quai xanh lộ rõ, nối liền với đường nét cổ và cằm đẹp đẽ của nam nhân.
"Chuyện nàng tốt hay xấu, chẳng liên quan gì đến chúng ta. Ngươi mà còn thương tiếc nàng thì là đang hại chính mình. Nếu không thì dẹp ngay cái ý nghĩ đó, an phận làm thần tử của ngươi đi."
Lời vừa dứt, xung quanh lập tức tĩnh lặng như chết.
Rất lâu sau.
Lý Quân Tiện đột nhiên bật mỉm cười: “Trên đời này, có hai loại nam nhân xuất sắc."
Cố Trường Bình nhíu mày.
"Một loại là như học trò Từ Thanh Sơn của ngươi, loại còn lại là ngươi."
Lý Quân Tiện nheo mắt: “Từ Thanh Sơn là kiểu người khiến người ta muốn thân thiết, muốn cùng hắn uống vài chén rượu lớn, rồi kết nghĩa huynh đệ. Còn ngươi…"
"Ta thì sao?"
"Ngươi dưới lớp da đẹp đẽ kia là độc dược mãnh liệt nhưng phát tác chậm, ngấm vào tận xương chết người nhưng lại không thể đến gần. Chẳng trách mà đến cả vị ở phủ Trưởng công chúa kia cũng cam tâm tình nguyện để ngươi trị.”
Lý Quân Tiện cười tự giễu: “Ta may mắn vì đã kết nghĩa huynh đệ với ngươi, chứ không phải trở thành kẻ thù."
Ánh trăng rọi lên gương mặt điềm tĩnh của Cố Trường Bình.
Hắn nhẹ giọng nói: “Thập Nhị lang, kiếp này ta sẽ không bao giờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2904721/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.