Hai năm rưỡi... có thể khiến một nữ nhân lột xác hoàn toàn hay không?
Câu trả lời là: Có!
Ngay cái nhìn đầu tiên khi đến gần, Tĩnh Bảo đã nhận ra, Đỗ Ngọc Mai đã thay đổi. Không còn rụt rè, lo sợ như trước, mà điềm tĩnh, ổn trọng như chính bộ áo quần trên người nàng hiện giờ.
Cũng chẳng trách nàng có thể thoát khỏi tai mắt của Nhị tỷ.
“Ngươi đến kinh thành làm gì?” Tĩnh Bảo hỏi.
Đỗ Ngọc Mai nhìn Tĩnh Bảo, mắt rưng rưng: “Muốn được tận mắt thấy ân nhân cưỡi ngựa oai phong hiển hách.”
Tĩnh Bảo nhíu mày: “Thấy rồi, sao còn chưa chịu về?”
Đỗ Ngọc Mai cúi đầu, tránh ánh mắt của Tĩnh Bảo: “Không muốn về... muốn ở lại bên cạnh Thất gia.”
Tĩnh Bảo hơi nâng mi mắt: “Ngươi ở lại bên ta làm gì? Làm nha hoàn chắc?”
Đỗ Ngọc Mai liếc nhìn Cố Trường Bình đứng sau Tĩnh Bảo, Tĩnh Bảo hiểu ý, bèn nói: “Tiên sinh, cho phép ta nói chuyện riêng với nàng một lát.”
Cố Trường Bình đáp gọn: “Ta đợi bên ngoài.”
Nói rồi đóng cửa rời đi.
Vừa thấy hắn đi khuất, Đỗ Ngọc Mai lập tức nắm chặt tay Tĩnh Bảo: “Ta chỉ muốn làm một nha hoàn, hầu hạ Thất gia cả đời!”
“Ngươi...” Tĩnh Bảo định nói gì, nàng đã vội tiếp lời: “Xin Thất gia để ta nói hết.”
Đỗ Ngọc Mai hít sâu, rồi nói rõ ràng: “Thất gia là nữ nhi, tương lai lại muốn bước lên triều đình làm đại quan. Bên cạnh Thất gia có A Man, A Nghiễn, Cao thúc... A Man chăm lo việc ăn ở, A Nghiễn bảo vệ an toàn, Cao thúc đánh xe...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2904822/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.