Chương 427: Ta gặp Tĩnh Thất
So với cảnh người qua kẻ lại tấp nập ban ngày, phủ Cẩm Y Vệ về đêm lại càng thêm âm u, trầm lắng.
Thịnh Nhị từ bên ngoài trở về, tựa lưng vào ghế, thở ra một hơi thật dài.
Trong căn phòng yên tĩnh đến nghẹt thở, tiếng thở dài ấy vang lên lại càng khiến người ta rợn cả tóc gáy.
Cố Trường Bình đợi một lúc, thấy hắn không có ý định lên tiếng thì không khỏi cau mày. Rõ ràng, hơi thở kia là cố tình thở ra cho hắn nghe.
Cái cau mày không một lời ấy lọt trọn vào mắt Thịnh Nhị. Hỏi cung cũng như đánh trận, lấy lui làm tiến, công tâm là thượng sách. Nếu cứ cố chấp tấn công mạnh mẽ, trái lại chỉ gây phản tác dụng.
Nhiều khi, mưu lược và thủ đoạn mới là chìa khóa của thành công.
Hắn là muốn khiến lòng y rối loạn.
“Cố Trường Bình, ngươi có biết chuyện gì đã xảy ra ở Tầm Phương Các không?”
“Không biết.”
“Chúng ta đã phong tỏa Tầm Phương Các, bắt giữ nghi phạm là Cố Ấu Hoa, thế nhưng...”
Ánh mắt Thịnh Nhị nhìn thẳng Cố Trường Bình: “Cố Ấu Hoa đã biến mất.”
Quả nhiên, sắc mặt Cố Trường Bình chợt trầm xuống, bàn tay đặt trên bàn lập tức siết chặt thành nắm đấm: “Sao lại biến mất được?”
Thịnh Nhị nói: “Chuyện này ta cũng đang muốn hỏi ngươi. Đang yên đang lành sao tự dưng lại biến mất?”
Cố Trường Bình nắm chặt tay hơn, bực dọc nói: “Cẩm Y Vệ các ngươi phá án, ngoài suy luận ra thì chỉ biết ép cung thôi sao?”
“Cũng không hẳn!” Thịnh Nhị mỉm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2904862/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.