“Quan gia, còn vấn đề gì nữa không?” Lục thị run rẩy hỏi.
“Phải đó, giờ cũng không còn sớm. Kỷ đại nhân, ngài suy nghĩ lại xem còn chỗ nào khả nghi thì hỏi luôn một thể, phụ nữ chúng ta chịu không nổi cứ hết lần này đến lần khác kinh hãi như thế.”
Chuyện coi như đã qua, lá gan của Uông đại nhân cũng to hẳn lên, nói năng có phần vững vàng hơn.
Trên mặt Kỷ Cương chẳng lộ ra chút cảm xúc nào, hắn đứng dậy, gật đầu với Lục thị: “Không còn gì nữa, làm phu nhân kinh hãi rồi, hạ quan cáo lui.”
Cử chỉ lễ phép chẳng thể bắt bẻ được điểm nào, đến cả Uông Tần Sinh cũng thoáng sững người, người như thế sao có thể là người cầm đầu Cẩm Y vệ chấn động thiên hạ?
Lục thị tiễn hai người ra đến tận cửa viện, đợi họ đi xa rồi, bỗng thân mình loạng choạng, ngã thẳng xuống đất.
“Phu nhân! Phu nhân!”
Lý ma ma vội vàng chạy tới đỡ lấy, quay đầu quát vào trong viện: “Mau, mau đi mời lang trung!”
…
Trong Hiếu Từ Đường.
Tứ lão gia Tĩnh Bình Thiên đứng trước giường lão phu nhân, nhận bát thuốc từ tay nha hoàn: “Mẹ, uống thuốc đi.”
Hoằng lão phu nhân chìa đôi tay gầy guộc ra, nhận lấy bát thuốc, nhấp từng ngụm nuốt xuống, khóe miệng hai bên đều trào thuốc mà bà chẳng hề hay biết.
Tĩnh Bình Thiên thấy vậy, trong lòng chỉ biết thở dài.
Từ sau khi nhị ca và nhị tẩu bị đuổi ra khỏi nhà họ Tĩnh, thân thể lão phu nhân trông thấy rõ ràng là xuống dốc từng ngày, nhất là mỗi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2907365/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.