“Gia, gia!” Tiểu Cửu hốt hoảng xông vào, khiến Cao Triều giật bắn cả người: “Có chuyện gì, mau nói! Điều tra được gì rồi?”
Tiểu Cửu lau mồ hôi đầm đìa trên trán: “Gia, trong cung hạ lệnh đóng cửa chín cổng thành, Binh Mã Ti Ngũ Thành tuần tra suốt ngày đêm. Còn nữa, còn nữa…”
“Ngươi nói mau đi!”
“Còn nữa, cấm vệ quân quanh Cố phủ càng ngày càng nhiều.”
“Cái gì?”
Chân Cao Triều mềm nhũn, suýt nữa ngã lăn ra đất, vội vịn lấy bàn: “Còn… còn chuyện gì nữa không?”
“Hết rồi… À không đúng!” Tiểu Cửu đập trán một cái: “Hoàng thượng đã hạ chỉ gọi Kỷ Cương cấp tốc hồi kinh!”
Tiểu Thất đứng bên chen lời: “Nhất định là vì mật thư của Bắc phủ, lại có liên quan đến Cố Trường Bình.”
Tiểu Cửu hít sâu một hơi: “Gia, nếu bọn họ phát hiện người trong Cố phủ không phải Cố Trường Bình thật, liệu có nghĩ đến chuyện Giang Nam là do hắn làm không?”
“Mấy người các ngươi, đừng có hù dọa lung tung.”
Cao Triều xoay người đi đi lại lại trong phòng. Mới đi được vài bước thì bên ngoài đã vang lên tiếng bước chân hỗn loạn.
Hắn đang định bảo Tiểu Cửu ra xem có chuyện gì thì đột nhiên cửa bật mở.
Một tên Cẩm Y vệ ló đầu vào: “Cao Phủ Trấn, trong cung có tin: lệnh cho Cẩm Y vệ tập hợp, không ai được rời đi, chờ lệnh điều động.”
Tập hợp?
Đầu Cao Triều ong ong. Hắn đưa tay vịn lấy khung cửa sổ, lần đầu chụp hụt, lần hai mới nắm được.
Trên mu bàn tay nổi đầy gân xanh.
“Là nhiệm vụ gì?”
“Ai mà biết!”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2907380/chuong-573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.