Cố phủ, thư phòng.
Cố Trường Bình đem toàn bộ thư từ ném vào lò than, trong ánh lửa bùng cháy ngút trời, hắn đi vào phòng tắm, tắm rửa thay áo quần.
Lão phu nhân nói đúng, cho dù có vào tù cũng phải đường hoàng thể diện.
Mặc nốt tấm trường bào cuối cùng, lão quản gia lảo đảo xông vào, hoảng loạn: “Gia, gia ơi! Cấm vệ quân với Cẩm Y vệ phá cửa xông vào rồi, bọn họ, bọn họ…”
“Ta biết rồi!” Cố Trường Bình cắt lời lão, xoay người ngồi xuống ghế thái sư: “Pha cho ta một ấm trà ngon.”
Lão quản gia như sắp kiệt sức, liếc nhìn gia mình một cái, lòng gần như tuyệt vọng. Việc gấp như lửa cháy đến chân, sao gia còn có lòng uống trà được chứ?
Lão run rẩy pha trà, vừa đưa đến tay Cố Trường Bình thì “rầm” một tiếng, cửa bị đạp tung từ bên ngoài.
Kỷ Cương sải một bước lớn tiến vào, phía sau là Vương Trung.
Vương Trung rút thánh chỉ từ trong ngực, giọng the thé cao vút: “Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết: Tiến sĩ Quốc Tử Giám Cố Trường Bình, bản tính xảo quyệt, ôm dã tâm… lập tức bắt giữ, đưa vào ngục, khâm thử!”
Thánh chỉ vừa dứt, Kỷ Cương lạnh lùng cười khẩy: “Cố phò mã, đắc tội rồi.”
Cố Trường Bình chỉ nâng mi mắt nhìn hắn một cái, gảy nhẹ nắp chén trà, nhấp một ngụm, rồi nhẹ nhàng đặt chén trà xuống bên cạnh. Khi ấy mới đứng dậy, trả lời: “Không đắc tội gì cả.”
“Người đâu, bắt đi!” Vài thị vệ Cẩm Y vệ vừa định xông lên trói người thì Vương Trung liếc mắt lườm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2907382/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.