“Cái này…”
Tiểu Cửu không dám hé miệng, chỉ tròn mắt nhìn Tĩnh Bảo. Trước mắt Tĩnh Bảo vẫn còn tối sầm.
“Đợi một chút, để ta lấy lại tinh thần… một lát sẽ ổn thôi.”
Nói rồi, nàng vung tay tự tát mình một cái.
“Bốp!”
Cơn đau ập đến, tầm mắt dần sáng rõ trở lại.
“Nói đi, rốt cuộc là chuyện gì?”
“Bẩm Thất gia, hai canh giờ trước, Bắc phủ có một phong mật tín đưa tới hoàng cung, sau đó Cẩm Y vệ lập tức lục soát Cố phủ, bắt tiên sinh giam vào đại lao. Gia nhà tiểu nhân đã dốc hết cách, mới moi được tin từ chỗ Vương Trung: bức mật tín đó là do Vương phi của Hạo Vươngviết.”
“Vương phi của Hạo Vương?”
“Đúng ạ.” Tiểu Cửu nuốt nước bọt: “Gia nhà tiểu nhân nói mụ đàn bà đó đã phá hỏng đại sự, nên phái tiểu nhân lập tức đến gọi Thất gia hồi kinh, để bàn chuyện quan trọng.”
“Không thể quay về!”
Một giọng nói bất chợt chen ngang.
A Nghiễn lao lên chắn trước mặt Tĩnh Bảo, gương mặt đầy lo lắng: “Gia, ngài không thể quay về, chuyện này sẽ liên lụy đến ngài.”
“Đúng vậy, hắn là tiên sinh của ngài, dù sao cũng có liên hệ, giờ mà quay về e rằng sẽ bị vạ lây.”
Lục Hoài Kỳ tuy nghe mà vẫn mù mờ, nhưng chuyện dây mơ rễ má trong chốn quan trường, hắn hiểu rất rõ. Lúc này mà quay về, chẳng phải là tự tìm đường chết sao?
Cùng là chữ “liên lụy”, nhưng ý lại khác nhau.
Tĩnh Bảo không nhìn Lục Hoài Kỳ, chỉ nhìn A Nghiễn, ánh mắt có phần hoảng hốt, lại có phần ghét
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2907383/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.