Tiền Tam Nhất đến phủ Cẩm Y vệ mới phát hiện, hai người kia nói hoàn toàn không sai.
Các vị tiến sĩ của Quốc Tử Giám đều có mặt, cả vợ chồng Tô đại gia Tô Bỉnh Văn cũng tới, đến cả một số học trò cũ của hắn cũng có mặt trong danh sách.
Giữa hàng dài người bị tạm giữ, Thẩm Trường Canh đứng ở đầu hàng, hai tay buông thõng, cúi đầu ủ rũ, trên mặt không rõ là biểu cảm gì.
Lúc ấy, vợ chồng Tô Bỉnh Văn tiến đến trước mặt Thẩm Trường Canh.
“Tế tửu đại nhân!”
Thẩm Trường Canh ngẩng đầu, ánh mắt trống rỗng rơi trên mặt Tô Bỉnh Văn, lặng lẽ nhìn một hồi rồi nói: “Tô huynh tìm ta có chuyện gì?”
Tô Bỉnh Văn cắn đầu lưỡi, suýt nữa thốt ra hai chữ “tạo phản”, nhưng may kịp nuốt xuống. Nơi này là phủ Cẩm Y vệ, mọi lời nói hành động đều bị theo dõi, có những chuyện không thể tùy tiện nhắc đến.
“Ngươi bảo trọng!”
“Ngươi cũng vậy!”
Thẩm Trường Canh lại cúi đầu, che giấu nỗi đau trong mắt.
Lão phu nhân xưa nay ăn chay niệm Phật, sau khi mất lại bị người ta vứt ra bãi tha ma. Dù lòng dạ hắn có được tôi luyện ngàn lần, lúc này vẫn đau đến muốn chết đi cho rồi.
Tô Bỉnh Văn định nói tiếp, thì bị Tạ Lan kéo tay áo nhắc nhở.
Tô Bỉnh Văn ngoảnh đầu, thấy các tên Cẩm Y vệ mặc giáp mang kiếm chia làm hai hàng chạy ra, bao vây tất cả mọi người.
Tô Bỉnh Văn kéo Tạ Lan ra sau, thấp giọng: “Đừng sợ!”
Tạ Lan nhìn tấm lưng của phu quân, lòng chợt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2907385/chuong-578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.