Tĩnh Bảo cưỡi ngựa, đã lạnh đến mức như một con chó co ro, ngay cả xương cốt cũng bị gió thổi cho như biến thành băng vụn, dù A Nghiễn đang chắn phía trước nàng.
Sắp đến đình Phong Ba, Tiểu Cửu ghì cương, xoay đầu ngựa lại.
“Thất gia, phía trước chính là đình Phong Ba. Trước khi rời kinh, gia nhà ta từng nói, phàm là người có liên quan đến tiên sinh, đều đã bị Cẩm Y vệ bắt giữ để thẩm tra. Thất gia chi bằng dừng lại, suy tính xem nên vào thành thế nào cho thỏa đáng.”
Tĩnh Bảo rùng mình.
Nếu lấy thân phận Thất gia mà tiến vào kinh thành, chắc chắn sẽ bị đưa đến Cẩm Y vệ. Với quan hệ giữa nàng và Cố Trường Bình, phần lớn sẽ bị Kỷ Cương đích thân thẩm vấn.
Mà Kỷ Cương đến Giang Nam chính là để điều tra chuyện tích trữ lương thảo, hẳn sẽ để mắt đến nàng nhiều hơn một phần.
“Nếu vậy, gia nhà ngươi có đề xuất gì không?”
“Gia nhà ta không nói gì nhiều, chỉ bảo nếu lấy thân phận khác mà vào kinh, lỡ sau này Cẩm Y vệ tra ra Thất gia không quay lại phủ Lâm An, thì sẽ càng phiền phức hơn.”
“Đến đình Phong Ba rồi hãy bàn tiếp.”
Đến nơi, trời đã tối đen như mực, gió lớn vần vũ.
A Nghiễn nghĩ cổng thành đã đóng, gia nhà mình chắc chắn không thể vào được, bèn liều mình đi lượm nhánh cây khô trong rừng nhóm lửa cho Thất gia sưởi ấm, tiện thể nướng ít lương khô.
Tiểu Cửu mang theo túi da đi tìm nước suối gần đó.
Lấy nước về, hắn ta ra hiệu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2907388/chuong-581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.