Tầng mây phía chân trời mờ nhạt đơn côi.
Trước cửa điện Thủy Tích, Thẩm cô cô rướn cổ nhìn ra ngoài.
Hôm nay Tạ Thái y đến bắt mạch muộn mất gần nửa canh giờ, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Chẳng bao lâu sau, một cung nữ gầy gò chạy tới trước mặt bà, nói: “Thẩm cô cô, bên Thái y viện bảo rằng hôm nay Tạ Thái y không có phiên trực. Nô tỳ đã bảo họ phái người khác đến, nào ngờ bọn họ lại nói, dạo gần đây Thái y viện rất bận, không ai rảnh để bắt mạch cho Quý phi nương nương.”
Sắc mặt Thẩm cô cô thay đổi mấy lần, nghiêm giọng: “Ngươi mau đi hỏi cho rõ, tại sao Tạ Thái y hôm nay không đi trực.”
“Vâng!”
Đợi nàng ta đi khỏi, Thẩm cô cô mới xoay người bước vào điện.
Tô Uyển Nhi vừa uống được vài ngụm cháo loãng, nghe mấy lời kia thì lập tức há miệng nôn sạch sẽ.
Thẩm cô cô hoảng hốt, vội đỡ nàng vào trong phòng, mấy cung nữ người thì dâng trà, kẻ thì vắt khăn nóng.
Tô Uyển Nhi yếu ớt dựa vào giường ấm, nhìn cảnh tượng bừa bộn trước mắt, còn chưa kịp đau lòng thì đã thấy cung nữ được phái đi khi nãy đang ló đầu thập thò ngoài cửa.
“Vào báo đi.”
Cung nữ vội bước vào phòng, cúi đầu thưa: “Bẩm nương nương, nô tỳ đã hỏi kỹ rồi, hôm nay Tạ Thái y đúng là có phiên trực.”
“Người đâu?”
“Nghe nói… nghe nói… ông ấy đã đến cung Hoàng hậu nương nương để bắt mạch bình an rồi ạ.”
“Cái gì?”
Tim Tô Uyển Nhi thắt lại, nàng sững sờ quay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2907407/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.