“Chuyện gì vậy?”
“Dựa vào quan hệ của ngươi trong Cẩm Y vệ, lập tức tìm cách đưa thuốc của Tạ Lan vào, còn có cả dược liệu trị thương ngoài da, những dược liệu này nhất định phải là loại tốt nhất.”
Cao Triều trả lời: “Phủ công chúa ta có sẵn, để ta đi làm ngay.”
Tĩnh Bảo nói: “Tiểu Cửu.”
Tiểu Cửu: “Thất gia?”
Tĩnh Bảo nhìn hắn: “Ngươi đi nhắn với Nhị gia một câu, nói rằng, nếu trong chuyện chữa trị cho Cố Trường Bình mà hắn đóng vai mặt trắng thì Chỉ huy sứ đại nhân vì cái ghế quan của mình, tất nhiên sẽ đóng vai mặt đỏ.”
Tiểu Cửu: “…” Là sao? Sao hắn nghe không hiểu gì cả.
Cao Triều: “…” Cái đầu này, cái gì cũng nghĩ ra được!
…
Buổi chiều ở Cẩm Y vệ phủ, hiếm khi yên tĩnh như vậy.
Thị vệ vén rèm gấm, bước đến gần: “Lão đại, người đã đưa về phủ chúng ta, Phủ Trấn đại nhân chuẩn bị lập tức tra khảo, hỏi lão đại có muốn đích thân đến xem không.”
Kỷ Cương không thèm ngẩng mí mắt: “Để hắn tra trước đi, ta xử lý xong đống công văn rồi qua.”
Nói xong, thấy người kia vẫn chưa đi, bèn ngẩng đầu hỏi: “Còn chuyện gì?”
Người nọ nhăn mày nhíu mặt, vẻ khó xử: “Lão đại vẫn nên đi xem một chút, tiểu nhân cảm thấy Cố Trường Bình chưa chắc chịu đựng nổi đâu.”
Ý gì vậy?
Kỷ Cương chợt nghĩ ra điều gì, vội bật dậy, ném cây bút trong tay, sải bước ra ngoài.
Vừa đi đến cửa phòng tra khảo, đã nghe thấy tiếng quát tháo của Thịnh Nhị vang lên từ bên trong.
“Hôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2907408/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.