“Tô Uyển Nhi, ngươi hỗn xược quá rồi!”
Lý Tòng Hậu quát lớn, chưa từng có ai dám nói chuyện với hắn như vậy.
Hắn là Hoàng đế!
“Gói thuốc đó không phải thuốc độc, chỉ là thuốc phá thai khiến người ta sảy thai. Chữ phu nhân chết không liên quan gì đến ta, là ả ta…”
Tô Uyển Nhi chỉ vào Tĩnh Bảo.
“Là con tiện nhân này. Còn có nàng ta…”
Lại chỉ sang Tạ Lan.
“Chính bọn họ thông đồng giết Chữ phu nhân, ha ha ha ha… không phải ta… ta bị oan… ha ha ha… ta trong sạch mà!”
Đôi mắt Tô Uyển Nhi đỏ ngầu, tiếng cười chói tai như phát điên.
Lời của một kẻ điên thì ai tin?
Tô Bỉnh Văn giận dữ quát lớn: “Thì ra thật sự là muội! Sao muội lại làm như vậy?”
Tiếng cười bỗng nhiên ngừng lại.
Tô Uyển Nhi sững sờ nhìn hắn, rất lâu sau mới phản ứng: “Huynh lừa muội?”
“Thẩm cô cô chẳng nói gì cả…”
Tô Uyển Nhi không thể tin được chính người đàn ông trước mắt đã dùng mưu mẹo khiến nàng lộ rõ bản chất.
Đây gọi là báo ứng sao?
“Ca ơi, muội chỉ là không muốn đứa con đó được sinh ra. Huynh là ai, còn Tạ Lan là ai chứ? Nàng ta có tư cách gì sinh con cho huynh?”
Tô Uyển Nhi cười: “Chỉ có muội, chỉ có muội mới xứng đáng!”
…
Chết lặng.
Không khí như ngừng thở.
Trong mắt tất cả mọi người, chẳng có gì ngoài kinh hoàng.
Tô Bỉnh Văn càng hoảng loạn đến mức nghẹn thở, buồn nôn, mồ hôi lạnh ướt cả lưng áo.
Tô Uyển Nhi đắc ý nhìn hắn: Ca ca à, có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-thay-tham-hoa-that-duyen-dang/2908400/chuong-794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.