24.
Vương phu nhân với ta cũng coi như là "đồng bệnh tương liên", phu quân của nàng là Vương tướng quân, một người nổi danh là chính trực, không ham mê nữ sắc.
Ta vừa bước vào cửa Vương phủ đã thấy lão chồng nhà ta với Vương tướng quân đang ngồi đánh cờ ở hậu viện.
Vương tướng quân thấy ta, cũng không thèm để ý, chỉ trào phúng mấy câu:
"Xem kìa, hồ bằng cẩu hữu của phu nhân ta tới à?"
Ôn Nhan nghe thế, chen vào một câu:
"Hai người bọn họ cùng lén lút làm chuyện xấu, đừng chỉ chê phu nhân nhà ta."
Hừ, hai tên nam nhân thối.
Để bọn họ sáng mắt ra, ta và Vương phu nhân quyết định nghiên cứu thật kĩ quyển sách hôm trước, quyết tâm trở thành một tay lão luyện.
Hai chúng ta đọc một hồi, Vương phu nhân nắm tay ta, hai mắt sáng rực, tự tin thề thốt:
"Ta nhất định sẽ khiến tướng công hối hận, phải cúi đầu xin tha."
Ta nắm tay nàng ấy, nước mắt rưng rưng:
"Đúng vậy, ta cũng sẽ làm cho Ôn Nhan phải quỳ gối dưới váy ta."
25.
Không nghĩ đến, Vương phu nhân lại bắt đầu kế hoạch nhanh như vậy. Nàng chạy đến chỗ ta than khổ, chắc nịch rằng nếu tướng công nhà nàng ấy không xin lỗi trước thì còn lâu nàng ấy mới chịu quay về.
Vương tướng quân vốn dĩ là một tên đầu gỗ, lại theo chủ nghĩa nam nhân nên làm gì có chuyện xuống nước trước, kết quả Vương phu nhân nhà hắn đã "đóng quân" ở nhà ta được 3 ngày rồi.
Vương phu nhân là biểu muội của Ôn Nhan, thấy nàng qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-va-lao-chong-dau-tri-hang-ngay/583374/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.