Chẳng lẽ chính bản thân mình trong lúc vô tình đã bị hắn âm thầm chuyển hóa?
Muốn chết mất thôi!
Dường như nàng thật sự đã có chút rung động đối với yêu nghiệt lai lịch bất minh kia…
************************ Bắc Tường Quốc ************************
Thời gian thoắt cái đã trôi qua, ba ngày vụt qua rất nhanh.
Trong ba ngày ấy, Xích Diễm chưa từng tái xuất hiện.
Lúc ban đầu, Vân Nguyệt còn có thể miễn cưỡng làm ngơ cảm giác trống rỗng trong lòng, nhưng theo thời gian dần trôi, nỗi tưởng nhớ ấy chẳng những không phai nhạt mà còn càng lúc càng da diết. Đến ngày thứ ba, nỗi nhớ ấy gần như chiếm trọn lấy trái tim nàng.
Cuối cùng, Vân Nguyệt không thể không đối mặt với một sự thật.
Lời nói dối lặp đi lặp lại ngàn lần rốt cuộc cũng thành sự thật. Hắn đã từng vô số lần nói với nàng rằng nàng là thê tử tương lai của hắn, cuối cùng, lòng nàng cũng đã tiếp nhận hắn.
Thế nhưng, đến cả thân phận thật sự trong kiếp này của hắn nàng còn không biết, lại cứ thế mà ngốc nghếch rơi vào, liệu đến một ngày nào đó, nàng có hối hận hay chăng?
Trước kia, nàng từng trải qua chuyện được Mộ Vân Địch ái mộ và cầu hôn. Sở dĩ nàng đáp ứng đối phương, không phải bởi vì quá yêu hay quá thích, mà là vì sự đồng hành từ nhỏ đến lớn, là sự quen thuộc đến mức nàng lười thay đổi.
Nhưng lần này, cảm tình nàng dành cho Xích Diễm lại hoàn toàn khác biệt. Dẫu nàng có cố gắng khống chế đến đâu, trái tim cũng không cách nào ngăn được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-vuong-gia-sung-the-dac-cong-xuyen-khong/2849466/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.