Lúc Tri Ngu rời đi thì vừa vặn bắt gặp Thẩm Trân đang uống thang thuốc.
Vốn dĩ thể chất của nàng ta yếu ớt, lại trải qua chặng đường dài vất vả, dẫn đến phải cách ba bữa nửa buổi phải uống những thang thuốc bổ khí dưỡng huyết.
“Trước đây lang quân ở trong lao ngục đã chịu không ít khổ ải, e rằng thân thể cũng bị giày vò không ít, lần này lão phu nhân sai người mang Ngọc Quỳ Dao Sơn (*),đây chính là linh dược trị thương vô cùng hữu hiệu.”
(*) Ngọc Quỳ Dao Sơn: một loại hoa quý hiếm ở Dao Sơn “Lát nữa ngay khi gia yến bắt đầu, cô nương hãy đem dâng cho lang quân, cũng coi như chút tâm ý của lão phu nhân…” Giọng nói này hơi già nua cứng nhắc, chỉ nghe giọng thôi cũng có thể nhận ra tính cách của người này chẳng phải dạng mềm mỏng dễ đối phó. Nếu không đoán sai, đối phương là Liễu ma ma mà Thẩm Trăn mang về lần này. Vào khoảnh khắc trông thấy Tri Ngu, cuộc đối thoại giữa hai người lập tức dừng lại. Thẩm Trăn ngẩn người một chút, sau đó bảo Liễu ma ma lui xuống. Phụ lão trước mặt mặc áo khoác màu xanh đen đáp một tiếng theo quy củ, sau đó mang theo bát thuốc còn dư rời đi, dáng vẻ cực kỳ nghe lời Thẩm Trăn, khiến người ta hoàn toàn không nhìn ra được lão phụ trông già dặn như vậy mà lại vô cùng tàn nhẫn ở trong nguyên tác. Đã là đến thăm, tất nhiên Tri Ngu không thể đi tay không được, nàng mang theo chút đồ bồi bổ cho Thẩm Trăn, đồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-thanh-cho-phu-quan-voi-bach-nguyet-quang-cua-han/2759221/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.