Dưới màn đêm tĩnh lặng bỗng nhiên bị gián đoạn bởi những chuyện không mấy bình yên.
Trong mắt người ngoài, phu nhân đột nhiên ngồi không vững, loạng choạng lùi về phía sau.
Suýt nữa thì chật vật ngã ra ngoài rèm cửa, may nhờ lang quân kịp thời đưa tay kéo nàng vào lòng.
Hai người tựa như thì thầm to nhỏ đôi câu, rồi lang quân nói phu nhân đã mệt, sau đó lập tức đưa phu nhân mặt cắt không còn giọt máu nào về Hương Thù Uyển.
Chỉ còn lại một mình Thẩm Trăn ngồi trước bàn, thần sắc vẫn còn ngây ngẩn.
Rốt cuộc vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Không khí ban đầu rõ ràng vô cùng hòa hợp.
Nhưng tất cả đã thay đổi kể từ khoảnh khắc phu nhân gắp một miếng bánh hạt dẻ cho nàng ta.
“Phu nhân thật quá đáng, lại cố tình gắp bánh hạt dẻ mà cô nương bị dị ứng vào bát cho cô nương!”
A Nhiễm càng nghĩ càng tức giận, thậm chí còn nghi ngờ liệu có phải Tri Ngu đã biết trước chuyện này rồi không.
Nếu vô tình khiến cô nương gặp chuyện chẳng lành, chẳng phải nàng có thể lợi dụng không biết chuyện gì để giảm nhẹ tội danh của bản thân hay sao?
Nếu thật sự là vậy, thì đúng là độc ác đến đáng sợ.
Sợ Thẩm Trăn sẽ nghĩ nhiều, A Nhiễm lên tiếng an ủi: “Có lẽ vừa rồi lang quân thấy nàng ta quá đáng nên mới kéo về dạy dỗ một trận…”
Thẩm Trăn mím môi, dặn người hầu thu dọn hết trà nước trên bàn.
Nàng ta nhỏ giọng: “Người ngoài như ta sao có thể xen vào chuyện của phu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-thanh-cho-phu-quan-voi-bach-nguyet-quang-cua-han/2759244/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.