Sau khi thẩm vấn xong, những người bên dưới đã dọn dẹp rất sạch sẽ, không thấy vết máu còn sót nào.
Dường như nơi này chưa từng xảy ra chuyện gì.
Bạch Tịch ra hiệu cho tất cả lui xuống, đợi đến khi trong phòng chỉ còn lại mình cậu và Thẩm Dục, cậu mới lộ ra vài phần do dự.
“Vân Tô là người mà Đại hoàng tử lưu lại, cứ như vậy xử lý nàng ta như vậy, chẳng phải manh mối phía sau nàng ta cũng bị cắt đứt sao…”
Năm xưa, Đại hoàng tử suýt nữa đã trở thành Thái tử, hắn ta dốc lòng toan tính suốt bao năm, dù đã trừ khử nhiều lần nhưng vẫn luôn có một thế lực ngoan cố ẩn náu.
Những kẻ ấy đối với hắn ta trung thành tuyệt đối, nếu không tìm ra mà diệt trừ tận gốc thì sớm muộn gì cũng sẽ trở thành hậu họa.
Thẩm Dục nói: “Xử lý nàng ta, chó cùng rứt giậu (*).”
(*) Chó cùng rứt giậu: chỉ hành động liều lĩnh, làm càn, bất chấp hậu quả khi bị dồn vào bước đường cùng, không còn lối thoát. Thẩm Trăn từng ra tay giúp đỡ Vân Tô, đương nhiên Vân Tô muốn báo đáp ân tình, đồng thời cũng muốn khơi dậy mâu thuẫn giữa Thẩm phủ và Tri gia. Những chuyện nhỏ nhặt trước đây Thẩm Dục còn không để vào mắt, nhưng lần này rõ ràng đã hoàn toàn chạm đến ranh giới của hắn. Tiếp theo, đám dư đảng kia hẳn sẽ có hai con đường: hoặc là không nhịn được mà có hành động khác, hoặc là sẽ cài lại một tai mắt khác vào. Nếu không thể âm thầm theo dõi Thẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-thanh-cho-phu-quan-voi-bach-nguyet-quang-cua-han/2759255/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.