Trong Hương Thù Uyển vô cùng vắng lặng.
Một lúc sau mới có tỳ nữ đem vào một hộp thuốc màu ngọc bích, khẽ nói: “Phu nhân, thuốc mỡ trong hộp này có thể bôi lên vết thương trên chân người.”
Mỹ nhân ngồi phía sau rèm khẽ nâng hàng mi cong vút, nhẹ giọng nói: “Cứ để đó đi, lát nữa ta tự bôi.”
Tỳ nữ kia nghe thấy vậy lập tức đặt hộp thuốc xuống rồi khép nép lui ra ngoài.
Đến khi trong căn phòng trở về vẻ tĩnh lặng vốn có của nó.
Tri Ngu lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc này mới tin việc mình đã bước vào Thẩm phủ đã thành sự thật không thể thay đổi.
Nhưng nàng thực sự không hiểu, rốt cuộc Thẩm Dục đưa nàng quay về là có ý gì?
Liệu có phải muốn truy cứu những sai lầm trước kia của nàng, hay đơn giản chỉ muốn đưa cho nàng tờ thư hoà ly?
Tri Ngu càng bồn chồn không yên, chợt nghĩ lại, nếu lát nữa Nhứ Nhứ trở về Tri gia mà phát hiện không thấy nàng thì chắc chắn sẽ lo lắng.
Nhưng nghĩ lại, nếu là Thẩm Dục sắp xếp thì sẽ che đậy mọi chuyện một cách hoàn hảo mà không để lộ chút dấu vết nào.
Điều khiến nàng cảm thấy bực bội chính là nàng thực sự không thể xác định được ý đồ của hắn.
Ý nghĩ ban đầu của nàng là muốn dùng hưu thư để thử níu kéo Thẩm Trăn lại.
Trong khi nàng còn chưa chắc chắn việc làm đó có tác dụng với Thẩm Trăn hay không, thì giữa chừng lại phải vào cung một chuyến rồi trì hoãn mất mấy ngày.
Nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-thanh-cho-phu-quan-voi-bach-nguyet-quang-cua-han/2759265/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.