Bởi vì không biết phải giải quyết rắc rối trước mắt như thế nào.
Vậy nên vào chiều hôm đó, Tri Ngu đã không đến Ỷ Nguy Các tìm Thẩm Dục như đã hẹn.
Nàng lặng lẽ suy nghĩ suốt hai ngày, nhưng bên phía Thẩm Dục cũng không có động tĩnh gì.
Lại nghe đám nha hoàn thì thầm bàn tán về chuyến đi săn mùa xuân năm nay.
Chuyến đi săn mùa xuân do triều đình tổ chức vào năm nay e là cũng sắp bắt đầu rồi.
Trong chuyến đi săn mùa xuân, đã có một số người hầu có cơ hội đi theo mở mang tầm mắt, thế là những người trước đây đã từng tham gia liền say sưa kể chuyện cho đám người mới nghe.
Dù sao cũng là cơ hội hiếm có để đến những nơi lớn như vậy, được nhìn thấy các quý nhân khác, thậm chí còn tận mắt chứng kiến dung nhan của Thiên tử, cho nên dù không được đi, người ta cũng vẫn không khỏi bàn tán sôi nổi.
Tri Ngu nghe loáng thoáng, trong đầu lại chẳng nghĩ đến những cảnh náo nhiệt của buổi đi săn, mà nàng nghĩ đến chuyện Tông Giác sẽ đỡ cho Thẩm Dục một nhát đao trong buổi đi săn ấy.
Một khi chuyện đó xảy ra thì mối quan hệ giữa quân thần vốn dĩ sẽ trở mặt thành thù trong tương lai của bọn họ, giờ đây lại càng gắn bó khăng khít hơn.
Đến lúc đó, e rằng Tri Ngu muốn làm gì, chỉ càng thêm khó khăn gấp bội.
Tri Ngu tự nhủ trong lòng, hoặc là bỏ cuộc luôn, hoặc là phải quyết đoán dứt khoát, tuyệt đối không thể do dự như thế này.
Thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-thanh-cho-phu-quan-voi-bach-nguyet-quang-cua-han/2759266/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.