Đến sáng ngày thứ hai, Tri Ngu lại cố ý một mình đến trường đua ngựa tìm Thanh Hòa.
Thanh Hòa chạy đến toát mồ hôi đầm đìa trong trường đua, sau khi thỏa thích mới xuống ngựa, thấy Tri Ngu mang theo chút bánh ngọt và canh ngọt đến.
Ánh mắt Thanh Hòa kỳ lạ đánh giá nàng: “Ta không dám ăn.”
“Ai biết ăn vào có giống như Thẩm Dục không, cũng bị bỏ bùa mê thuốc lú rồi, vậy mà lại đi nói dối giúp thê tử mà ngày xưa hắn ghét nhất.”
Tri Ngu ngẩn người, nhận ra mình bị nhìn thấu nên mặt nóng bừng.
Nàng cũng không ngờ Thẩm Dục lại trực tiếp như vậy…
Thanh Hòa thấy nàng dần trở nên căng thẳng thì chợt cười.
“Bỏ đi, không trêu ngươi nữa.”
Nàng ấy ngồi xuống, vừa cười vừa mở hộp thức ăn nói: “Nếu thật sự bị bỏ bùa, ta cũng muốn thử xem cảm giác bị bỏ bùa là thế nào.”
Tri Ngu nghe vậy trong lòng hơi xấu hổ.
Bị nàng ấy trêu chọc vài câu cũng thôi đi.
Sau khi những người hầu xung quanh lui xuống hết, Thanh Hòa mới giả vờ như vô tình nhắc đến: “Lời ngươi nói hôm đó là có ý gì?”
Rõ ràng, những lời sắp nói mới là chủ đề chính trong cuộc gặp mặt hôm nay của họ.
Tri Ngu cũng là dựa vào tình tiết trong sách mà đoán ra Thanh Hòa cũng biết bí mật về thân thế của Thẩm Dục.
Hơn nữa, theo như trong nguyên tác, Thanh Hòa luôn là người biết nghĩ cho đại cục, vì duy trì cục diện ổn định hiện tại, dù thế nào cũng sẽ không nói ra.
Cho nên nàng cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-thanh-cho-phu-quan-voi-bach-nguyet-quang-cua-han/2759278/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.