Sau khi tắm rửa xong, dư vị vương trên đùi kia tựa hồ vẫn còn vương vấn như có như không.
Tỳ nữ đứng phía sau chải tóc cho phu nhân không giấu nổi vẻ hâm mộ: “Lang quân bận rộn đến vậy mà vẫn trở về nghỉ trưa cùng phu nhân…”
Nghe lời nàng ta nói, Tri Ngu chỉ lặng lẽ vuốt những nếp gấp trên váy.
Trong đầu nàng dường như không thể xua tan đi cái cảm giác tê dại bởi mái tóc lướt qua làn da thịt, một đường từ mắt cá chân lan dần lên trên.
Khi xuống đến đùi non, những ký ức phía sau trở nên ám muội không chịu nổi…
Tỳ nữ vẫn tiếp tục tán dương “Lang quân rất tốt với phu nhân”, cứ nghĩ rằng Tri Ngu sẽ thích nghe những lời này.
Nàng ta cúi đầu nhìn vẻ đẹp hoa nhường nguyệt thẹn của phu nhân, có lúc đôi đuôi mắt đỏ ửng vì xấu hổ càng lay động lòng người, đến cả đám người hầu nhìn vào cũng không khỏi rung động trong lòng.
Bảo sao lang quân như vậy mà cũng không nhịn được.
Tỳ nữ cho rằng phu nhân cũng vui vẻ.
Thế nhưng phu nhân chỉ khẽ xoắn ngón tay, cụp mắt không nói, như thể trong lòng chất chứa nhiều tâm sự.
Nô tỳ nào đâu hay biết, lúc này đây Tri Ngu đang phải đối diện với những điều nặng nề đến nhường nào.
Nếu nàng chỉ là một thê tử bình thường, có lẽ cũng sẽ chẳng thể ngăn được lòng mình xao động.
Thế nhưng tất cả những gì trước mắt, đối với nàng mà nói, chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước—nếu thật sự đưa tay chạm tới, ánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-thanh-cho-phu-quan-voi-bach-nguyet-quang-cua-han/2759284/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.