Bàn tay của Tri Ngu đang đặt trên đầu gối chợt nắm chặt lại.
Đây là bước cuối cùng.
Nàng tự nhủ, không thể để lần này xảy ra bất kỳ sai sót nào nữa.
“Phu nhân, người nên xuống xe rồi.”
Thái giám bên ngoài cuối cùng cũng không đợi được nữa, tiến lên vén rèm xe.
Thẩm Dục ngước mắt lên, thấy mỹ nhân đang nắm chặt ngón tay bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Trong suốt quá trình, thậm chí nàng không có dũng khí nhìn hắn một cái.
Sau khi thái giám vén rèm lên, Tri Ngu cụp mắt xuống, chỉ khẽ nói: “Có chuyện gì, vẫn là đợi về rồi nói…”
Nàng xuống xe, hiển nhiên không hề trân trọng cơ hội cuối cùng mà Thẩm Dục cho nàng.
…
Thanh Hòa biết rõ khoảng thời gian này Tri Ngu sẽ đến, nên cố tình đến điện của Tông Giác, đại khái có ý định quấn lấy y cả ngày.
Để y không rảnh chú ý đến những động tĩnh bên ngoài.
Tông Giác không khỏi bật cười: “Hoàng muội sao còn giống như trẻ con vậy, lúc nhỏ muội luôn như thế, thích quấn lấy huynh trưởng…”
Thanh Hòa nói: “Ai bảo ta là muội muội của huynh mà không phải của người khác chứ, huynh đã làm huynh trưởng của ta thì tất nhiên phải chăm sóc ta nhiều hơn.”
Nàng ấy giúp Tông Giác mài mực, bận rộn chuyện bưng trà rót nước, cũng không cố ý gây rối.
Chỉ là trong lòng lại không khỏi nghĩ đến, tỳ nữ của mình không biết lúc này đã đưa đồ cho Tri Ngu chưa…
Trong lúc thất thần, bên ngoài đột nhiên có người đến.
Quản Thọ dẫn Tri Ngu vào trong điện.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-thanh-cho-phu-quan-voi-bach-nguyet-quang-cua-han/2759288/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.