Hầu như mỗi ngày Tri Ngu đều rời khỏi am ni cô, hành tung bất định.
Tên thái giám mà Tông Giác phái đến lại sắp không thể nhịn được nữa, nói: “Mỗi ngày ngươi chạy loạn khắp nơi làm gì?”
“Không có…”
Đối diện với gã, Tri Ngu cũng chỉ thản nhiên hỏi thăm: “Chỉ là giờ Thái thượng hoàng đã tỉnh táo lại rồi, bệ hạ còn có thể đón ta vào cung sao?”
Lời này của nàng vừa thốt ra, sắc mặt tên thái giám kia lập tức cứng đờ.
Vốn dĩ bệ hạ chỉ muốn đoạt vợ người ta, giờ Thẩm Dục đã thay đổi thân phận rồi, nếu bệ hạ còn muốn mơ tưởng, vậy thì chuyện này liên quan đến vấn đề đạo đức rồi.
Thái thượng hoàng biết được, e rằng sẽ không tha cho y.
Có lẽ trong những năm tháng còn lại của Thái thượng hoàng, Tri Ngu đừng hòng nghĩ đến chuyện vào cung.
Đến lúc đó, nếu bệ hạ vì bảo vệ hoàng vị của mình, rất có thể cũng sẽ bỏ rơi nàng mà quên lãng.
Cho nên tên thái giám mới dám thái độ kiêu căng với nàng như vậy.
“Tri tiểu thư xin hãy bình tĩnh, trước mắt tạm thời vẫn chưa được.”
Tên thái giám lại trưng ra khuôn mặt cười tươi.
Tri Ngu nói: “Ta cũng biết hiện giờ bệ hạ không rảnh bận tâm, vậy ngươi hãy nghỉ ngơi đi, đừng truyền những tin tức khiến bệ hạ phiền lòng nữa.”
“Dù thế nào đi nữa, bệ hạ cũng là người quyền lực nhất mà ta có thể dựa vào…”
Nàng vừa nói vừa nhét cho đối phương ít bạc.
Tên thái giám nghĩ cũng phải, cầm lấy túi bạc kia, tự nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-thanh-cho-phu-quan-voi-bach-nguyet-quang-cua-han/2759294/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.