Phía sau lưng chẳng biết từ lúc nào đã bị lồng ng.ực nóng rực của nam nhân bao phủ.
Đối phương nâng cằm Tri Ngu lên, ép nàng nhìn vào hình ảnh phản chiếu trong gương, bên trong hiện ra bố cục quen thuộc của căn nhà.
Cùng với đó là cảnh tượng hai thân thể nam nữ y phục xộc xệch tụt xuống tận ngang hông.
Nam nhân trong gương dán môi lên má nàng, khẽ nói nàng là một dâm phụ.
Không phải, không phải…
Phản ứng của Tri Ngu vẫn luôn xấu hổ như vậy, nàng muốn tránh ra.
Hắn lại vu.ốt ve nơi mềm mại của nàng mà khẽ cười thành tiếng, tiếng cười trong trẻo dễ nghe.
Gương mặt kia tuấn tú dịu dàng trông vô cùng đứng đắn.
Nhưng khi không có ai khác, hắn lại dùng những lời lẽ vô cùng hạ lưu với nàng.
Còn nói không phải sao?
“A Ngu của ta đã ướt hết rồi…”
…
Tri Ngu tỉnh giấc từ trong mơ, lúc này trời còn chưa sáng.
Tim nàng đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ng.ực, mồ hôi trên người cũng túa ra, dường như giấc mơ vừa rồi đã hành hạ nàng đến kiệt sức.
Trong đêm không chỉ có một giấc mơ, mà phần lớn các giấc mơ đều liên quan đến Thẩm Dục.
Ban ngày, sau khi cưỡi ngựa ở ngoại ô, Tri Ngu luôn được Thanh Hòa giữ lại bên cạnh, không còn cơ hội một mình tiếp cận với Thẩm Dục nữa.
Nhưng tâm trí nàng vẫn bị xáo trộn.
Nghĩ đi nghĩ lại, Tri Ngu lại cảm thấy có lẽ là do quá khứ quá thân mật làm ảnh hưởng đến nàng.
Cho nên những va chạm vô tình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-thanh-cho-phu-quan-voi-bach-nguyet-quang-cua-han/2759296/chuong-92.html