Tri Ngu nghe không hiểu rõ.
Chỉ là từ mấy ngày trước khi nàng cùng Thanh Hòa vào cung, trong tiềm thức của nàng luôn có một nỗi bất an.
Giống như một người luôn đeo mặt nạ đột nhiên bị tuột mất mặt nạ vậy.
Bản thân hắn dù biết rõ chiếc mặt nạ ôn nhu giả tạo kia đang mắc kẹt ở cằm, nhưng vẫn có thể thản nhiên tiếp tục diễn trò trước mặt nàng.
Cho đến khi chính nàng không thể gắng gượng được nữa.
“Đừng mà…”
Hàng mi của Tri Ngu khẽ run rẩy, nhận ra ý đồ của đối phương, nàng theo bản năng lùi về phía sau.
Nhưng nàng vốn đã bị ấn ngồi bên mép giường đá, nếu lùi về sau cũng chỉ có thể trốn sâu vào bên trong giường đá hơn thôi.
Phát hiện đầu gối bị bàn tay đối phương chạm vào, Tri Ngu theo bản năng muốn giơ chân đạp hắn ra, lại bị hắn thuận thế nắm lấy cổ chân rồi kéo trở lại dưới thân.
Thân thể nam nhân nặng nề phủ xuống.
Đôi môi mỏng xa lạ đã lâu không chạm vào, khi nàng hoảng loạn tránh né thì môi hắn đã hôn lên má nàng.
Hắn khựng lại một chút, rồi khẽ thì thầm bên má nàng.
“Để Tông Giác nhìn cho kỹ, nàng thích hắn hơn, hay là thích ta hơn…”
“Nếu làm không tốt thì chúng ta làm lại —”
Giọng điệu nam nhân dường như pha lẫn cảm xúc u ám, nói rõ ràng từng chữ bên tai nàng: “Làm đến khi nàng thích ta hơn thì thôi.”
Mỗi một chữ của hắn đều khiến Tri Ngu cảm thấy run rẩy, cuối cùng nàng đành phải xác nhận sự thật rằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-thanh-cho-phu-quan-voi-bach-nguyet-quang-cua-han/2759299/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.