Tri Ngu nắm chặt vạt váy, nghe không bỏ sót chữ nào, cung nữ bên cạnh vội vàng đỡ nàng về.
Đợi nước nóng chuẩn bị xong, Tri Ngu mò mẫm vào phòng tắm.
Nàng đưa tay cởi dây lưng, từng kiện quần áo trên người từ ngoài vào trong được đều cởi ra.
Cho đến khi lộ ra làn da trắng như tuyết, thiếu nữ lại cởi nốt chiếc quần lót cuối cùng trên người.
Dường như cảm nhận được hơi lạnh, nàng hơi sợ lạnh mà ôm lấy chính mình.
Giữa cánh tay nàng khép lại hiện ra một khoảng da thịt trắng mịn như tuyết, mái tóc đen ướt át rủ xuống trên làn da ấy, khiến người ta muốn đưa tay ra vén lên.
Cảm nhận được có người đi vào.
Tri Ngu liền đưa tay ra, sau khi chạm vào vạt áo của đối phương, khẽ nói một tiếng cảm tạ.
Nàng để đối phương dẫn mình xuống hồ nước nóng, lúc này mới nhẹ giọng nói: “Đợi vài ngày nữa ta không nghe thấy gì nữa, sẽ viết chữ vào lòng bàn tay ngươi, chỉ sợ sẽ càng làm phiền ngươi nhiều hơn…”
Nàng dặn dò trước với cung nữ, dường như cung nữ kia cũng rất hiểu ý.
Khi tắm rửa thân thể, nàng không sờ thấy táo đậu (*),đã có một bàn tay kịp thời đưa cho nàng.
(*) 澡豆: táo đậu – một loại bột dùng để tắm Khi không sờ thấy khăn tắm, cũng có người giúp nàng. Tuy Tri Ngu không nhìn thấy, nhưng lại không hề nổi nóng. Dù có chỗ nào sai sót, nàng cũng chỉ lặng lẽ đính chính. Sau đó cúi người lau đi hơi nước dưới đầu gối, rồi lại men theo đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-thanh-cho-phu-quan-voi-bach-nguyet-quang-cua-han/2759303/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.