🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thời gian trước và sau khi đăng cơ vẫn luôn vô cùng bận rộn.

Thế nhưng sau khi mọi chuyện dần bình ổn trở lại, đám triều thần bắt đầu dâng tấu chương về việc sắc phong phi tần cho hậu cung, gần như dần trở thành chuyện  mỗi ngày đều có người nhắc đến.

Thậm chí không ít đại thần dựa vào kinh nghiệm làm nam nhân của mình mà suy xét, tuy ngoài mặt có lời đồn dường như thiên tử đã từng động phòng với Tri Ngu, nhưng kể từ khi đối phương nhập cung đến nay, ngay cả một cung nữ được sủng hạnh cũng chưa từng có, rất có thể là hắn chưa từng nếm trải qua mùi vị tốt đẹp của nữ nhân.

Đặc biệt là trước đây, hắn còn từng bị một thiên kim tiểu thư điêu ngoa ác độc trắng trợn cưỡng ép, có lẽ vì thế mà để lại bóng ma tâm lý cũng không chừng.

Vì thế mà có không ít người càng lo lắng hơn, tấu chương về việc hậu cung của hắn ngày một nhiều hơn.

Mà giờ khắc này, trong mắt đám người kia, vị thiên tử luôn lạnh nhạt với d.ục v.ọng thể xác lại đang ân cần dặn dò mỹ nhân trong lòng về những điều cần phải làm tiếp theo.

Sau khi xóa bỏ phân phận của Tri thị, Thẩm Dục đã ban cho Tri Ngu một thân phận cực kỳ thấp hèn.

Cũng là thân phận thích hợp nhất để nàng có thể ở lại bên cạnh hắn.

“Nàng lấy phân phận nữ nô tỳ được phái đến từ Tú Phương Uyển, đến lúc đó, cứ trực tiếp tới điện Minh Hoa làm việc, ta sẽ cho nàng một danh phận trước.”

“Rồi sau đó sẽ thăng vị từng chút một cho A Ngu… .”

Cho dù là quý nữ vọng tộc, một khi đã tiến cung, dù có được sủng hạnh rồi lập tức được phong phi, thì cũng phải trải qua biết bao sóng gió để tranh giành lấy quyền lực và địa vị.

Rõ ràng cách làm nổi bật như vậy không hề phù hợp với Tri Ngu.

Có lẽ trong mắt Thẩm Dục, bất kỳ cách thức nào phải chịu mưa gió thử thách đều không phù hợp với mỹ nhân dịu dàng trong lòng hắn.

Thẩm Dục là người hiểu rõ lòng người, tự nhiên cũng nhìn thấu tâm tư của đám quyền thần triều đình.

Hắn biết rõ quy trình thăng tiến như thế nào mới có thể giảm thiểu tối đa những trở ngại mà Tri Ngu sẽ phải đối mặt.

Hơn nữa, trong con mắt của những lão hồ ly bụng đầy mưu mô kia.

Thân phận của nữ nhân “đầu tiên” của hắn trong hậu cung càng thấp hèn thì bọn họ lại càng cảm thấy yên tâm và vừa lòng.

Từ đó cũng sẽ không sinh ra bất kỳ sự đề phòng nào đối với nữ tử này khi nàng tiến vào hậu cung.

“A Ngu đã nghe rõ chưa?”

Tri Ngu lặng lẽ lắng nghe hắn sắp xếp mọi chuyện đâu ra đấy, không chút sơ hở nào.

Nàng không khỏi lộ ra vẻ mặt phức tạp, khẽ nói: “Nhưng mà…”

Thẩm Dục rủ mắt thấy dường như nàng muốn nói ra lời từ chối, liền ngắt lời có lẽ sẽ khiến hắn tức giận của nàng.

“A Ngu đừng làm ta tức giận nữa, chuyện quá khứ đã qua rồi.”

Hắn khẽ hôn lên giữa chân mày nàng, như thể muốn xoa dịu mọi sự bất ổn của nàng.

Tri Ngu không kìm được mà chậm rãi ngước mắt nhìn vào đôi mắt đen của hắn.

Thế nhưng trong lòng nàng lại vẫn luôn băn khoăn, rốt cuộc là kịch bản đã sai sót ở đâu.

Nhưng hệ thống gắn trên người nàng cũng đã bị gỡ bỏ.

Không còn ai có thể trả lời cho nàng vấn đề này.

Ngay hôm đó, trong Tú Phương Uyển liền có thêm mấy nữ tử trẻ tuổi.

Những thiếu nữ này, có người là mới nhập cung, cũng có người là nô tỳ được điều từ nơi khác đến.

Khác với những cung nhân có địa vị cao hơn một chút trong cung, phụ mẫu của những nô tỳ này đều không có chức quan, thậm chí còn là con cháu của tội thần.

Vì vậy, thân phận của họ gần như là thấp kém nhất trong hậu cung.

Sau khi hoàn tất buổi huấn luyện theo thường lệ, Nguyễn cô cô – người phụ trách quản lý bọn họ – bắt đầu phân công họ đến những nơi khác nhau để làm việc.

Chỉ còn lại hai nữ tử chưa được phân công, mãi đến khi trời tối, Nguyễn cô cô mới từ bên ngoài quay về, còn đặc biệt nói chuyện riêng với các nàng.

Hai cô nương này đều có dung mạo cực kỳ xuất chúng.

Trong đó, có một người đặc biệt xinh đẹp động lòng người.

Thế nhưng Nguyễn cô cô lại thản nhiên hỏi: “Hai người các ngươi, ai quen biết người bên điện Minh Hoa?”

Điện Minh Hoa khác với những nơi khác trong cung, đó là nơi thiên tử thường lui tới xử lý chính sự.

Một nơi hiển hách đến thế, thử hỏi có bao nhiêu cung nhân tranh giành vỡ đầu cũng chẳng thể đặt chân tới.

Mà tiểu thái giám bên điện Minh Hoa cũng được xem là có chút danh tiếng, có thể trò chuyện tử tế với Nguyễn cô cô cũng đủ khiến bà ta cảm thấy được may mắn lắm rồi.

Đối phương ám chỉ đưa người xinh đẹp qua kia, đương nhiên bà ta không dám không theo.

Ánh mắt của Nguyễn cô cô dừng hẳn trên người Tri Ngu.

Giữa hai người, rõ ràng là Tri Ngu có dung mạo xuất chúng hơn cả, dù chỉ mặc chiếc váy dài màu xanh đơn điệu của nô tỳ cũng không thể che giấu được dung mạo của nàng.

Lông mày thanh tú, làn da trắng như ngọc, dáng người uyển chuyển, yêu kiều, đến cả tà váy lam nhạt kia, vốn bình thường không có gì đặc biệt, khi mặc trên người nàng dường như cũng trở nên thanh lệ, thoát tục hơn vài phần.

“Bây giờ các ngươi, một người đi quét dọn Lãnh Uyển, một người đi quét dọn ở điện Minh Hoa, các ngươi …”

“Cô cô, ta muốn đến điện Minh Hoa, ta có người quen ở đó.”

Nữ tử khác nói với vẻ khẩn trương.

Đối phương do dự hồi lâu, cũng hiểu rất rõ, cơ hội như vậy chỉ có một lần, nếu không tranh giành thì có lẽ sẽ bỏ lỡ mãi mãi.

Dù sao thì với thân phận nữ nô tỳ mà muốn có cơ hội đổi đời, quả thực còn khó hơn lên trời.

Tri Ngu thấy ánh mắt của Nguyễn cô cô quét đến mình, lòng bàn tay khẽ siết chặt một thoáng, rồi nhẹ giọng nói: “Ta có thể đến Lãnh Uyển.”

Nguyễn cô cô không khỏi sững sờ.

Ban đầu bà ta vốn nghĩ nếu Tri Ngu cũng nói muốn đến đó thì bà ta sẽ sắp xếp cho Tri Ngu qua đó.

Không ngờ Tri Ngu lại cam tâm tình nguyện đến nơi hẻo lánh như Lãnh Uyển để làm việc.

Nguyễn cô cô không khỏi quay sang nhìn nữ tử còn lại, nghĩ đối phương đó cũng có nhan sắc nổi bật, lại còn quen biết với người bên điện Minh Hoa, nghĩ rằng có lẽ là mình đã bị sắc đẹp của Tri Ngu làm hoa mắt, nhìn nhầm rồi.

Dù sao thì tên thái giám kia cũng chưa chắc đã biết, trong đám nữ nô tỳ hôm nay lại có người đẹp nghiêng nước nghiêng thành như Tri Ngu.

Sau khi Nguyễn cô cô rời đi, Tri Ngu nằm nghỉ trên chiếc giường gỗ đơn sơ, nhưng giấc ngủ lại chẳng mấy yên ổn.

Nàng biết, việc mình làm lần này hầu như chắc chắn sẽ lại khiến Thẩm Dục tức giận.

Cũng giống như việc hắn lẽ ra đã sớm hiểu rõ tính cách bướng bỉnh này của nàng, biết được nàng căn bản sẽ không dễ dàng phối hợp theo sắp đặt của hắn như thế.

Nữ nô tỳ kia sau khi đến điện Minh Hoa thì không quay lại nữa.

Liên tiếp mấy ngày sau, phía Thẩm Dục cũng không có thêm bất kỳ động tĩnh gì.

Dường như tất cả chưa từng xảy ra điều gì.

Cung Ninh Phúc.

Hôm nay Thái Hoàng thái hậu tiếp kiến Dung Thái phi.

Biết được việc sắc lập phi tần cho Thẩm Dục không có tiến triển gì, Dung Thái phi muốn tạ tội với Thái Hoàng thái hậu, nhưng Thái hoàng thái hậu cũng rộng lòng tha thứ cho bà ta.

“Chuyện này không trách ngươi.”

Thái Hoàng thái hậu mân mê những hạt tràng hạt trên tay, nhẹ nhàng nói: “Đợi vài ngày nữa, ta sẽ sắp xếp để các quý nữ vào cung thưởng lãm tranh chữ, khi đó cũng sẽ mời thiên tử cùng tham dự.”

Thái Hoàng thái hậu biết rõ những chuyện này không thể vội vàng.

Trước tiên phải để thiên tử dần tiếp xúc với những nữ tử đến tuổi, mọi chuyện cứ phải từng bước một.

Sau khi bàn bạc xong xuôi quy trình với Dung Thái phi, thảo luận về những nữ tử mới tiến cung, trong lòng lại không khỏi nhớ đến cảnh năm xưa Dung Thái phi và muội muội của bà ta – Thục Thái phi cùng nhau nhập cung.

Lồng ng.ực Thái Hoàng thái hậu chợt nhói lên, khẽ thở dài một tiếng.

Dung Thái phi trông thấy, không khỏi quan tâm hỏi: “Người lại nhớ đến muội muội bạc mệnh của thần thiếp, năm đó tuổi còn trẻ mà đã đoản mệnh?”

Thái Hoàng thái hậu gật đầu: “Không ngờ Thục nhi đã qua đời đã hơn mười năm rồi.”

Ma ma đứng bên vừa xoa bóp lưng cho Thái Hoàng thái hậu vừa nhẹ giọng khuyên bảo: “Thái phi nương nương vẫn nên đừng nhắc lại chuyện cũ nữa.”

“Thái Hoàng thái hậu của chúng ta khi xưa thương yêu Thục Thái phi nhất, giờ mất đi Thục Thái phi chẳng khác nào mất con gái ruột, mỗi lần nhớ đến đều đau lòng mất nửa ngày.”

Lúc này Dung Thái phi làm ra vẻ mặt áy náy.

Ngay lúc đó, Thái Hoàng thái hậu lại mở lời: “Phải rồi, ta nhớ ngươi từng nói với ta, trước đây có một cô nương đã quen biết bệ hạ từ nhỏ, giờ nàng ấy ra sao rồi?”

Thái Hoàng thái hậu vẫn nhớ, dường như nữ tử đó có duyên phận sâu đậm với Thẩm Dục.

Hơn nữa, mỗi khi nhớ đến Thục Thái phi, bà ta liền nhớ đến khuôn mặt của Thẩm Trăn ngày ấy xuất hiện trước mắt mình, quả thật rất giống nhau.

Dung Thái phi thấy Thái Hoàng thái hậu quả nhiên vì nhớ đến Thục Thái phi mà nghĩ tới Thẩm Trăn, khẽ giơ tay lấy khăn chấm nhẹ khóe môi, lập tức hí hửng nói: “Ta cũng đã tốn không ít công sức, gần đây khó khăn lắm mới tìm được người.”

“Nhưng mà…”

“Nhưng mà sao?”

 Thái Hoàng thái hậu không khỏi sinh lòng tò mò.

Dung Thái phi đáp: “Nhưng nàng ấy bị bệnh rồi, chuyện này nói ra thì dài lắm…”

Thái Hoàng thái hậu nghe vậy thì hoảng hốt: “Sao lại như vậy được?”

“Muội muội Thục nhi của ngươi cũng là một đứa trẻ có thể chất yếu ớt, không ngờ nàng ấy cũng như vậy.”

Ánh mắt của Dung Thái phi khẽ lay động:“Phải đó, nói ra cũng thật trùng hợp, đứa trẻ ấy sinh ra lại đúng vào thời điểm muội muội qua đời không lâu…”

“Đôi khi ta nhìn nàng ấy, thậm chí không khỏi nghĩ, đây liệu có phải là muội muội chuyển thế đến không …”

Thái Hoàng thái hậu nghe vậy, đầu ngón tay khẽ run lên.

 “Thật sao?”

“Là thật, nghe nói nàng ấy cũng đã đến tuổi cập kê rồi, không mười sáu thì cũng mười bảy, ban đầu còn là thanh mai trúc mã với bệ hạ, chỉ là chuyện sau này, chắc hẳn Thái Hoàng thái hậu cũng đã từng nghe qua đôi chút rồi.”

Thái Hoàng thái hậu khẽ giật mình.

“Tuy nàng ấy giống ngươi vài phần, nhưng lại càng giống muội muội của ngươi hơn, còn sinh ra ngay sau khi Thục nhi qua đời, quả thật là… quả thật là một sự trùng hợp kỳ lạ…”

Hơn nữa, ngay từ lần đầu tiên Thái Hoàng thái hậu trông thấy Thẩm Trăn đã vô cùng yêu thích nàng ta.

Nghĩ đến đây, chuỗi Phật châu trong tay Thái Hoàng thái hậu càng được gảy nhanh hơn.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.