Mấy ngày nay, công việc quét dọn của Tri Ngu vô cùng vụng về.
Lúc đầu không ít lần bị Nguyễn cô cô quở trách.
May mà nàng trông rất thật thà chất phác.
Mới đầu tuy không rành mấy việc vặt vãnh này, nhưng bản tính của nàng lại siêng năng chăm chỉ, chịu khó học hỏi.
Nguyễn cô cô thấy rõ điều đó, nhìn nàng mỗi ngày một tiến bộ, khó tránh khỏi thay đổi cách nhìn.
Hôm nay, Nguyễn cô cô bảo nàng tạm thời đừng đến Lãnh Uyển làm việc: “Chỗ đó ít người, ngày thường căn bản không có cơ hội gặp được quý nhân nào, để trống một lát cũng không sao.”
Nguyễn cô cô nói: “Hôm nay bên Trúc Tĩnh Uyển có không ít các tiểu thư quyền quý đi ngang qua, những nữ tử ấy đều xuất thân hiển hách, sau này phần lớn sẽ trở thành phi tần nương nương, thậm chí có người còn có khả năng được lập làm hoàng hậu, ngươi hãy mau chóng quét dọn sạch sẽ Trúc Tĩnh Uyển trước khi các nàng đến cho ta.”
Lá rụng và bụi bặm trên mặt đất rất nhiều, Tri Ngu vừa đến nơi đã kiên nhẫn bắt đầu quét dọn từ những góc khuất nhất.
Chỉ là nàng vừa quét đến trước cửa vòm trăng, thì bỗng nhiên trông thấy một vạt áo dài màu đen thấp thoáng hiện ra.
Thậm chí không cần phân biệt long văn trên đó có mấy móng vuốt, Tri Ngu đã lập tức nhận ra người tới là ai.
Tim nàng khẽ đập thình thịch một cái, theo bản năng muốn lùi lại, nhưng cây chổi trong tay đã bị người kia giẫm xuống không lệch một phân, kéo thế nào cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-thanh-cho-phu-quan-voi-bach-nguyet-quang-cua-han/2759308/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.