Ngày xưa, tiểu thư như một đóa sen thanh khiết, mộc mạc, không vướng chút bụi trần, dung nhan lại thanh tú khiến người người say mê.
Thế mà giờ đây, đôi môi nàng đỏ rực như hoa hải đường, lông mày cong mềm, ánh mắt long lanh quyến rũ động lòng người.
Khi nàng hơi nghiêng đầu, mái tóc đen nhánh buông xuống trước ngực, để lộ vành tai trắng mịn đeo viên ngọc châu hình hoa sen sáng lấp lánh, đầu ngón tay nàng thon dài để mặc cho tỳ nữ thoa nước hoa lên từng đầu móng, khiến cả đôi tay càng thêm trắng mịn.
Một lát sau, Thẩm Dục được gọi đến, vừa vào vườn hoa rực rỡ, hắn trông thấy hai gã người hầu đang đứng cạnh một thiếu nữ dáng vẻ uyển chuyển.
Một người cao lớn, một người vạm vỡ, đều là thanh niên chưa đầy hai mươi, theo lệnh nàng, cả hai người đều hái lấy từng đóa đẹp nhất trong bụi cây.
Tri Ngu chọn mãi rồi bảo hai người cài hoa lên tóc nàng để so sánh.
Người hầu được chọn có thân hình cao lớn cố gắng khom lưng với vẻ cung kính, làm theo ý của tiểu thư cao quý đang ngồi trên ghế.
Nhưng khi đứng gần, ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm cùng chiếc cổ trắng ngần của mỹ nhân, mùi hương thoang thoảng từ cơ thể thiếu nữ xộc vào mũi không khỏi khiến người ta choáng váng.
Bàn tay người hầu run rẩy cài hoa đỏ lên mái tóc mượt như nhung đen của nàng, đỏ mặt nói: “Tiểu thư, cài xong rồi ạ…”
Lúc này, nàng mới ngẩng đầu, đôi mắt vô tình lướt thấy Thẩm Dục đã đứng đó tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tac-thanh-cho-phu-quan-voi-bach-nguyet-quang-cua-han/2874299/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.