Cảnh tượng trước mắt quá bất ngờ, mang theo chút ngượng ngùng khó diễn tả thành lời. Hoàn toàn khác xa với những gì Diệp Tích Ngôn từng tưởng tượng, cũng không giống với những gì Giang Tự đã nói qua điện thoại.
Giang Tự giải thích rằng công việc gặp chút vấn đề nên cần phải đến thành phố gặp một người bạn. Lý do nghe hợp lý nhưng giờ đây trong căn phòng này lại xuất hiện hai người hoàn toàn xa lạ. Thái độ của họ quá nhàn nhã, thoải mái đến mức không hề gợi lên chút dấu hiệu nào của một cuộc họp hay buổi thảo luận nghiêm túc.
Trong khoảnh khắc đầu tiên, Diệp Tích Ngôn như bị đông cứng. Tâm trí cô trở nên trống rỗng, hoàn toàn không biết phải phản ứng thế nào. Đứng khựng lại ngay cửa, tay cô vẫn nắm chặt chiếc mũ bảo hiểm. Tóc rối bời, đôi môi khô nứt, dáng vẻ tiều tụy cùng sự mệt mỏi hiện rõ sau hành trình gấp gáp vừa qua.
Cô bối rối không biết nên bắt đầu từ đâu, cũng không biết phải nói chuyện với ai. Người đàn ông, người phụ nữ lạ mặt hay là Giang Tự? Đôi chân cô như mọc rễ gắn chặt xuống nền nhà. Sau vài giây đứng im, Diệp Tích Ngôn cố lấy lại bình tĩnh khẽ liếc nhìn xung quanh, nắm chặt bàn tay. Cuối cùng cô đặt chiếc mũ bảo hiểm lên chiếc tủ gần cửa.
Đúng lúc ấy Giang Tự đứng dậy, tạm dừng cuộc trò chuyện với người phụ nữ bên cạnh và bước về phía Diệp Tích Ngôn.
Giọng cô bình thản, gọi một tiếng: "Bác sĩ Giang."
Giang Tự cầm lấy mũ bảo hiểm từ tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-do-xuan-quang-thao-tuu-dich-khieu-hoa-tu/1110530/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.