“Đối mặt với sinh tử, biết co biết dãn, bổn tọa đã lâu không gặp đệ tử chính đạo mặt dày vô sỉ như các ngươi.” Nữ tử yêu dã cười lạnh, nàng nhìn tám người bằng ánh mắt ngập tràn ác ý tựa như đang nhìn đồ ăn ngon: “Không biết tông môn nào đã nuôi dưỡng thứ vô dụng như các ngươi?” Người của Vọng Thư Các điên cuồng trao đổi ánh mắt, thứ này có vẻ không muốn thả bọn họ đi. “Tỷ tỷ oai phong lẫm liệt, lại đẹp lộng lẫy, chúng ta quỳ trước một thế lực lớn như ngươi là vì vui vẻ phục tùng, chứ không phải mặt dày vô sỉ.” Cửu Hồi cất đèn lồng mà Phù Quang tiên quân tặng vào nạp giới, đẩy các sư huynh và sư tỷ ra, ngồi xổm trước mặt mấy người: “Cho dù tỷ tỷ không lấy sinh tử để đe dọa, chúng ta cũng sẵn sàng quỳ dưới sự mỹ lệ của tỷ tỷ.” “Tỷ tỷ?” Giọng của nữ nhân yêu dã hơi khàn, nàng nhìn Cửu Hồi: “Tiểu cô nương không lớn lắm mà miệng lưỡi rất ngọt, tông môn nào dạy ngươi nói như vậy?” “Tại hạ là…… đệ tử của Thần Cực Môn.” Cửu Hồi bình tĩnh nói, vẻ mặt không thay đổi, tim không đập nhanh: “Gia sư phái chúng ta ra ngoài làm việc, xin tỷ tỷ châm chước tha mạng.” “Bổn tọa quả thực có nói sẽ tha mạng cho các ngươi, nhưng không nói sẽ thả các ngươi đi.” Nữ nhân yêu dã cười lạnh, nhẹ nhàng dùng linh lực phá vỡ kết giới trên lưng Ô thừa tướng, kéo tám người ra: “Ta vừa bắt được vài đệ tử của Vọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tai-ha-rat-binh-thuong-nguyet-ha-diep-anh/871465/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.