“Ngươi kể chuyện thực cảm động a!” Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền đến, đánh gãy luồng suy nghĩ trong đầu Ngự Thiên Dung.
Giương mắt liếc nhìn Bùi Nhược Thần một cái, Ngự Thiên Dung mỉm cười, “Đúng vậy, những chuyện bi kịch luôn khiến người ta sầu não.
Thế nào, ngươi cũng bị cảm động?”
Bùi Nhược Thần lắc đầu, “Ngươi biết rõ ta không phải người có thiện tâm, cần gì hỏi như vậy.”
“Cũng phải, ngươi không phải người lương thiện, ta cũng không phải nữ tử tốt, mọi người đều giống nhau a!”
“Ha ha, ngươi thật không biết xấu hổ nói mình không phải nữ tử tốt!”
“Đương nhiên, con người của ta không có ưu điểm gì, bất quá, rất có tự mình hiểu lấy.”
Bùi Nhược Thần giương mắt nhìn sang một tòa viện nhộn nhịp người đến người đi cách đó không xa, khóe miệng gợi lên nụ cười tà mị, “Đêm nay, ta dẫn ngươi đi xem diễn!”
Xem diễn? Chủ đề nói chuyện đột nhiên bị chuyển biến khiến Ngự Thiên Dung có chút không nắm kịp thông tin.
Hắn dẫn nàng đi chơi? Thế này không giống phong cách của hắn a! “Đi xem diễn ở đâu?”
Bùi Nhược Thần cười thần bí, “Buổi tối ngươi sẽ biết, ta cam đoan ngươi sẽ có kinh hỉ lớn!”
Kinh hỉ? Không cần thiết nha, chỉ cần nhìn ánh mắt gian trá kia của hắn, nàng đã có một dự cảm bất hảo!
“Ngự phu nhân, Triển công tử cho mời.” Tiểu Tam liếc nhìn Bùi Nhược Thần một cái, thấp giọng báo cáo.
Ngự Thiên Dung liền vui vẻ, tạm thời dứt bỏ biểu tình dị thường của Bùi Nhược Thần, xoay người đi về phía phòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tam-phu-buc-toi-cua-phu-nhan-thinh-thu/1290765/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.