Nghe đến đây, ta không nhịn nổi cười phá lên.
Hắc y nhân kia xem ra thật sự không hiểu chuyện, đợi thêm một ngày nữa là tới ngày ta hòa ly với Trọng Dạ Lan, bây giờ gấp rút nhảy ra, để lộ ra một kiểu… không phóng khoáng.
Thật ra vừa rồi Trọng Dạ Lan đã lựa chọn, hắn khẩn trương bước tới hướng kia… là hướng của Mục Dao.
Người áo đen… hai nhóm thích khách… lựa chọn….
Tổng hợp lại những thông tin này, ta to gan tìm cách, thế là ta vặn vẹo hai tay bị trói sau lưng.
Sau đó mở miệng hướng về phía hai tên áo đen, nói: “Đây là lần đầu các ngươi bắt cóc người hả?”
Tên áo đen kia sững sờ, quay đầu nhìn ta, không che giấu nổi vẻ nghi hoặc tràn đầy trong mắt.
Ta khẽ cười, không nhìn ánh mắt Trọng Dạ Lan đang mang theo sự khẩn trương, nói với tên áo đen: “Các ngươi không biết trước khi trói người phải soát người sao?”
Không đợi tên áo đen phản ứng, ta quay đầu nói với Mục Dao: “Nhớ cho kĩ, lần này là ngươi nợ ta.”
Ta dùng chiếc vòng tay kia biến thành một con dao nhỏ cắt đứt sợi dây thừng.
Tiếng gió thổi sát bên tai, như lưỡi dao cứa từng lớp da thớ thịt, đến tận lúc này rồi não ta vẫn không quên xoay lại cái vòng tay rồi đeo lại.
Chừng chỉ vài giây đồng hồ trôi qua, ta rơi xuống mặt nước, tạo ra một mảng lớn bọt nước nổi lên, lồng ngực bị lực tác động thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Sau khi uống hết ngụm nước ta mới dãy dụa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tay-duyen-hoa/407928/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.