Nghĩ đến việc Phó Thần đã tỉnh, Thiệu Hoa Trì càng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Nếu tỉnh rồi thì sao còn giả vờ ngủ? Chẳng lẽ Phó thần nguyện ý cho y một cơ hội?
Y lại nhớ đến cuộc gặp gỡ cuối cùng trước đêm tiến hành chiến dịch. Chuyện đó quá vô lý. Thiệu Hoa Trì bình tĩnh lại, loại trừ khả năng này. Phó Thần không phải người dễ dàng thay đổi suy nghĩ. Nếu thế thì chỉ có hai khả năng. Một, tính cách Phó Thần hoàn toàn thay đổi, nên đành nhẫn nhịn để tránh tình cảnh xấu hổ. Nhưng dù Phó Thần có thay tính đổi nết đi nữa cũng không đánh mất bản chất vốn có. Hắn không đời nào để y muốn làm gì thì làm. Khả năng thứ hai, hắn thật sự vẫn đang ngủ, chẳng qua chỉ động đậy trong giấc mộng mà thôi.
Là cái nào?
Dù là lý do gì đi chăng nữa thì thử một chút sẽ biết thôi.
Phó Thần rất giảo hoạt, không thể dùng cách bình thường mà đoán suy nghĩ của hắn. Thuộc hạ của cả hai người đều ngầm gọi Phó Thần là hồ ly giảo hoạt, chính y cũng cảm thấy chuẩn không cần chỉnh.
Giả vờ, ngươi cứ giả vờ đi!
Dù ngươi định làm trò gì, Phó Thần, lần này ta quyết ép buộc ngươi! Giờ ta đã có cớ rồi.
Thiệu Hoa Trì là người ngoan cố từ cốt lõi. Chẳng qua thường ngày y luôn tỏ vẻ không quan tâm đến ngôi vị hoàng đế nên không ai biết rằng y là người gian ngoan thế nào. Mọi người thấy y ưu tú, nhưng không thấy y làm thế nào để đạt được những thành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-giam-chuc-nghiep-to-duong/1189155/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.