Lúc Thiệu Hoa Trì đến Dưỡng Tâm điện thì cũng bị chặn ngoài cửa như bao người khác. Trước đó từng có vài vị phi tử địa vị cao tìm đến, nhưng đều là cao hứng đến mất hừng về. Các nàng muốn nhân cơ hội này để chiếm vị trí thịnh sủng của Mai phi, nhưng hoàng đế kiên quyết hạ lệnh không cho ai vào.
Trong khi tất cả bọn họ đề hậm hực bỏ về, Thiệu Hoa Trì lại kiên quyết muốn gặp hoàng đế. Cả y và Phó Thần đều biết, việc Tấn Thành đế sống sót lúc này vô cùng quan trọng, cho nên khi xuống xe ngưa, dù không trực tiếp trao đổi bằng lời, nhưng bọn họ vẫn biết phân công hợp tác. Có lẽ sự ăn ý này đã bắt đầu từ ngày xưa, vẫn kéo dài đến hiện tại.
Đối phương người đông thế mạnh, bọn họ phải tranh thủ thời gian.
Phó Thần đi tìm tám người kia, còn Thiệu Hoa Trì đi tới chỗ mục tiêu cuối cùng của Lý phái lần này, chính là Tấn Thành đế.
Đương nhiên, thông qua Phó Thần, Thiệu Hoa Trì cũng biết rõ bản thân mình là một trong những đối tượng bị chúng nhắm đến, nhưng nếu chúng đã muốn gán cho y tội giết vua thì tạm thời sẽ không lấy mạng y.
"Nếu các ngươi biết ta là Thụy vương thì có biết hậu quả của việc ngăn cản bổn vương không?"
"Chúng thần chỉ phụng mệnh làm việc, xin điện hạ đừng làm chúng thần khó xử." Thị vệ không lên mặt với Thiệu Hoa Trì, thậm chí còn tỏ vẻ bất đắc dĩ như thể mong Thiệu Hoa Trì tha cho họ. Bọn họ biết vị tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-giam-chuc-nghiep-to-duong/1189203/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.