Nam Phong quán có quy định, lúc tiếp khách không được chống lại bất kì mong muốn nào của khách nhân, nếu không sẽ căn cứ theo tội bất tuân khách nhân để tiến hành xử phạt. Xử phạt bình thường phân thành hai loại: phạt về thể xác và phạt ngân lượng, cái trước thường dùng cho sai vặt và chạy đường, lúc Lý Tĩnh Huấn vừa mới tới nhận không ít đau khổ, cái sau thường dùng cho quan nhân, thân thể bọn họ trân quý, một chỗ tổn hại đều có thể ảnh hưởng đến chuyện làm ăn về sau, cho nên định tội ngân lượng, theo đó, bất kể khách nhân cho ở ngoài mặt hay bí mật thưởng cho quán đều có thể thông qua tội danh này thu lại tiền. Nhóm quan nhân vì thế mà rất sợ hình phạt này.
Chiết Chi trực tiếp bị hạ thẻ bài bảy ngày là chuyện không ai ngờ tới.
Bảy ngày hoàn toàn không thu được tiền, lại một ngày không treo bài, người tài mới nổi mọc lên như nấm, người người đều tranh đoạt khách nhân, những khách quen ngày xưa đều có thể bị người khác cướp đi, trong đó ẩn chứa hậu quả khôn lường.
Đều nói, là Phong Nguyệt trực tiếp ra chỉ thị. Trong Nam Phong quán người có tiếng nói nhất ngoại trừ ông chủ ra thì chính là Phong Nguyệt đầu bảng cao quý, đỏ thấu thành Biện Kinh bảy năm.
Lý Tĩnh Huấn dẫm lên giày vải, chạy thẳng vào tiền sảnh, trong sảnh lớn đã bu đầy người. Chiết Chi quỳ trên mặt đất, âm thanh nghẹn ngào cầu xin: “Phong Nguyệt thiếu gia, ngài tha cho ta đi! Sau này Chiết Chi sẽ tận tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-tu-luu-lac-to-gia-cong-tu/2790842/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.