Tiểu Nguyệt Nhi khoác giỏ trúc, lắc hông đi vào Nam Phong quán, nữ đầu bếp Nhược Vũ đang gánh nước, trông thấy hắn đến đây liền sát lại gần: “Nguyệt Tử, lại mua cái gì tốt thế?”
“Chẳng qua là son phấn, trâm vòng đồ trang sức thôi.”
Nhược Vũ vạch rèm vải ra xem xét, lập tức có chút thất vọng: “Sao lại ít thế?”
Tiểu Nguyệt Nhi kéo miếng vải lại nói: “Sông Cửu Khúc bị phản quân bao vây mấy tháng, nghe nói sắp đánh đến Cù Châu rồi, bên ngoài đang không yên, giá hàng tăng không chỉ gấp đôi, hiện tại mua những thứ này để dành cho hội Quần Phương.”
Mỗi bốn năm một lần, nghe đồn từng có vị công tử quần áo lụa là lúc rảnh rỗi thích quấn quýt cùng một đám con nhà giàu vui đùa, thường thường ra vào thanh lâu Hồng Phấn, tự khoe là ‘Hoa Hồn quân tử’, có câu nói thế gian vô thường, vận mệnh trêu người, không bằng chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu.
Nhóm người này rong ruổi hết các ngõ sâu tiểu lâu trong kinh thành, từ đó chọn ra một giai nhân ưng ý nhất.
Mà mỗi người mỗi sở thích, không ai phục ai, so sánh khách quan, kiểm tra phương diện một từ tướng mạo, cách ăn mặc, cử chỉ, lời nói, kỹ nghệ.
Đây cũng là nguồn gốc của hội Quần Phương.
Các giai nhân bên trong lâu sẽ không bỏ lỡ cơ hội để nổi tiếng, mọi thủ đoạn đều thi triển hết ra, tự nhiên là ngày tốt cảnh đẹp vô số, các nam nhân trong kinh thành sẽ không bỏ quà trò hay như này, từng có người vì nâng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-tu-luu-lac-to-gia-cong-tu/2790852/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.