Đài cao năm thước, bốn phía đông nghịt người, thảm đỏ mười dặm từ dưới đài kéo dài đến bờ sông Lan Thương, cánh mày râu thò đầu ngó nghiêng, người có thể lên đài đều là giai nhân số một số hai ở các phường, ngày thường họ xấu hổ vì túi tiền rỗng tuếch, thời gian này ai cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội. Các nữ tử ăn mặc trang điểm lộng lẫy, tất cả đồ trang sức quần áo đẹp nhất đều được đắp lên người, vẽ mày tô môi, tóm lại tuyệt đối không thể thua kém ai. Một loạt nhã gian trên tầng hai đã ngồi kín người, nam nhân hoặc là cầm quạt hoặc là đeo bội ngọc chiếm nơi có tầm nhìn tốt nhất, người ở đây đều là kim chủ vì nâng đỡ yêu cơ mà đến.
Một vị nữ tử đạp lên chuông bạc lập tức lên đài, đầu đội khăn lụa, dốc sức đánh trống, eo nhỏ cùng tay ngọc nửa kín nửa hở, mặc một thân trang phục của vũ nương Tây Vực. Dưới đài lập tức có người hô to: “Thục nương, thật sự khiến gia nhớ đến phát điên,” nữ tử quyến rũ cười một cái, nhẹ nhàng ném đi khăn lụa bên hông, đám người lập tức tranh nhau giành lấy.
Quy tắc của hội Quần Phương là sau khi các giai nhân biểu diễn xong, khán giả sẽ bình chọn bằng cách tặng hoa lụa, ai thu được nhiều hoa lụa nhất sẽ giành chiến thắng. Thục nương vừa hoàn thành điệu múa cuối cùng, nhã gian trên lầu hai lập tức có gã sai vặt hét to, chỉ thấy tiền vàng bay lả tả từ trên trời rơi xuống, đây cũng là phần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-tu-luu-lac-to-gia-cong-tu/2790853/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.