Lúc rạng sáng, gà gáy báo bình minh.
Tiểu Nguyệt Nhi bưng trà bánh, gõ nhẹ lên cửa ra vào, nghe thấy bên trong truyền ra tiếng động mới dám đẩy cửa đi vào.
Phong Nguyệt duỗi người, từ trong chiếc chăn lụa ngồi dậy, mái tóc đen khẽ lay động, ngồi trước gương chải đầu.
Hương trà Tuyết Đỉnh Hồng thượng phẩm xông vào mũi, phối hợp với đĩa bánh quế tinh xảo ngon miệng. Tiểu Nguyệt Nhi vừa buông đĩa xuống, liền nghe Phong Nguyệt nói: “Tiểu Huấn đã dậy chưa? Đi dẫn y tới đây, rồi đun tiếp một bình Tuyết Lý Bạch, thêm chút đường phèn và táo đỏ.”
Tiểu Nguyệt Nhi nghe xong, trong lòng lén lút thì thầm, cho rằng hắn đột nhiên đổi tính? Đi ra quan sát bên ngoài cửa sổ, mặt trời đâu có mọc đằng tây?
Đến hậu viện dẫn Lý Tĩnh Huấn lên, chuyển đến trong phòng Phong Nguyệt, còn chưa bước vào đã thấy Phong Nguyệt vui vẻ đón người vào trong, hai cánh cửa rầm một tiếng đóng lại.
Tiểu Nguyệt Nhi gãi đầu, đi mất.
Lý Tĩnh Huấn bị kéo ngồi xuống mép giường, trong tay ôm chén trà nóng, uống hết chén trà đọng lại vị ngọt lịm, dạ dày dần ấm áp lên chút.
Phong Nguyệt ấn y xuống tấm chăn lông vũ trắng, nghiêng người ôm chặt, tay đặt lên ngực y, hai chân kẹp lấy hai chân y, một tay vòng qua vai, đỡ lấy sau gáy.
Lý Tĩnh Huấn hoàn toàn co lại trong ngực Phong Nguyệt.
“Vừa tỉnh ngủ, lại ngủ?”
“Sao thế, không được hả?” Phong Nguyệt giống như trêu chọc lướt môi qua trán Lý Tĩnh Huấn, tay cũng dời đến trước ngực, lòng bàn tay không mấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-tu-luu-lac-to-gia-cong-tu/2790856/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.