Phong Nguyệt trở về từ bên ngoài, khóa cửa lại, ngăn cản gió lạnh thấu xương thổi vào trong, than lửa trong chậu vẫn còn hơi ấm, hắn từ trên bếp mang một thanh củi đốt đỏ bừng ném vào trong, dùng trâm gẩy qua rồi dùng tấm ngăn đậy lại.
“Hôm nay là giao thừa, bên ngoài vẫn không có ai, ta đổi được chút bánh mỳ và khoai lang, đợi lúc nữa hấp lên làm thành cháo có được không?”
“Ta lấy chút thuốc thoa ngoài da, đắp lên cho em sẽ không còn đau nữa.”
“Tiểu Huấn, em phải ngoan ngoãn một chút…”
Lý Tĩnh Huấn dùng lực vịn lên thành giường, Phong Nguyệt vội đỡ lấy y: “Muốn làm gì thì gọi ta, không cần tự mình làm.”
Lý Tĩnh Huấn nhỏ giọng nói: “Ta…ta muốn đi vệ sinh.”
Phong Nguyệt lôi chậu gỗ từ dưới giường ra, mùi nước tiểu nhàn nhạt tỏa ra, hắn chuyển tay cởi dây lưng của Lý Tĩnh Huấn, tiểu Huấn một tay bắt lấy tay của hắn: “Ta tự đi”, hai chân của y vẫn bị thanh nẹp cố định, hơi kéo quần xuống, cúi người ghé sát lại gần chậu gỗ.
Phong Nguyệt trực tiếp ôm y ngồi lên đùi mình, tư thế giống như ôm một đứa trẻ đi tiểu, Lý Tĩnh Huấn không đi được, dây thần kinh xấu hổ của y không cho phép y tùy tiện như thế, Phong Nguyệt lại không buông tay ra, trên môi mấp máy phát ra hai tiếng “Xuy, xuy” sau đó mát xa bụng của y. Cứ như vậy chiến đấu thật lâu, Lý Tĩnh Huấn rốt cuộc nhận thua, lần thứ nhất hoàn thành.
Phong Nguyệt rất hài lòng, hắn thích làm mấy chuyện này cho tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-tu-luu-lac-to-gia-cong-tu/2790864/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.