Tay Lý Đậu cầm đèn cung đình, đi qua hành lang thật dài, kỳ lân xanh đậm hung mãnh thêu trước ngực kéo thành một dải, mới nhìn, uy thế hiển hách nhưng cẩn thận nhìn kĩ, dáng vẻ kia chỉ như một thiếu niên mười bốn mười lăm, môi hồng răng trắng, cực kỳ tuấn tú. Tuổi còn trẻ đã lên đến chức tổng quản Tư Lễ Giám, trong cung không tránh khỏi lời đồn thổi, người bên ngoài nói gì hắn cũng không thèm để ý, chỉ có vị chủ nhân kia có hơi nhăn mày, hắn đều run bần bật theo.
Người trong thiên hạ đều biết, có một thời gian, gió tanh mưa máu, mấy trăm quan văn bị chặt đầu, xét nhà tìm ra vàng bạc chứa đầy mười mấy cái xe lớn, Lý Đậu chưa hề thấy qua nhiều bảo bối như vậy. Trong nhà thượng thư Vương Hữu Trinh tìm thấy ‘Ngân hoa hỏa thụ’, toàn thân cao ba thước, nghe người ta nói là chế từ huyết ngọc, bốn mươi chín rễ cây, mỗi một cây đều trang trí lá vàng, nhìn từ xa lộng lẫy đến chói mắt.
Bình tĩnh mà nhìn, chủ tử cũng không phải người hung ác, ngày *****ên đăng cơ liền hạ chỉ cho những người còn làm việc ở Hoán Y Cục thăng lên làm tổng lĩnh nội thị, biết được hắn từng đọc sách, sau ba tháng điều hắn đến ngự thư phòng theo hầu, sau lại thăng lên thành Tư Lễ Giám, nắm quyền một chốn.
Chủ tử thưởng phạt phân minh, không yêu xa hoa, không thích phô trương, sau khi bãi triều phần lớn thời gian đều ở thư phòng, có một lần, bệ hạ đang đọc sách, Lý Đậu theo hầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-tu-luu-lac-to-gia-cong-tu/2790866/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.