Đêm trừ tịch tuyết rơi suốt một đêm, mãi đến hừng đông tuyết mới ngừng, mây tan trời quang.
Mùng Một đầu năm, phủ Yến Quốc Công rộn ràng vui vẻ, tất bật khắp nơi. Mãi đến buổi trưa, mọi việc mới tạm lắng xuống.
Vừa được rảnh tay, Đường Tiểu Bạch liền bị Đại tiểu thư kéo đi thăm Đường Tử Khiêm.
Khi nàng hồ hởi đẩy cửa vào, người bên trong không kịp trở tay, tay run một cái làm rơi đũa, hất cả món ăn vào vạt áo Đường Tử Khiêm.
Sắc mặt Đường Kiều Kiều trầm xuống: "Tay chân phế rồi à? Hầu hạ thế à!" Đồng thời sai nha hoàn mang theo tiến lên thay thế A Nguyên hầu hạ Đường Tử Khiêm dùng bữa.
Thế nhưng Đường Tử Khiêm lại xua tay, phân phó A Nguyên: "Dọn đi, không ăn nữa." Lại vỗ nhẹ y bào, cười với Đường Kiều Kiều: "Chỉ là lỡ tay thôi, có đáng để muội nổi nóng vậy không?" Thái độ hòa nhã như thể kẻ vừa bắt A Nguyên quỳ xuống đút cơm không phải là hắn.
Đường Kiều Kiều liếc nhìn A Nguyên đang cúi đầu thu dọn bát đũa, nhíu mày hỏi: "A Tiêu đâu?"
Đường Tiểu Bạch cũng lấy làm lạ, nhìn về phía phòng A Tiêu. Khi bước vào nàng đã nhận ra, cửa phòng A Tiêu đóng kín.
Dù đang mùa đông, mọi phòng đều đóng cửa, nhưng gian kia lại tĩnh lặng lạ thường, đến mức cả tiếng mở cửa cũng không đánh động được bên trong, như thể bên đó hoàn toàn không có người.
"Muội đến thăm ta, hay đến tìm người khác?" Đường Tử Khiêm bật cười trêu chọc.
Song
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/2752342/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.