Bên trong văn phòng trang trí tối giản, Ngôn Hòa ngồi trên ghế dựa công thái học, trông ra đèn đóm thành phố lần lượt thắp sáng, chìm vào im lặng thật lâu.
Giữa không gian yên tĩnh, hơi ấm hãy còn vương bên tai, người kia căng thẳng tới độ lên tiếng mà run bần bật, giọng nói vang trong điện thoại qua đường truyền sóng âm cứ như ảo ảnh.
Nhưng âm thanh ấy lại ngưng đọng quẩn quanh mãi chẳng hề tan đi. Giọng nói gọi tên anh vẫn hệt ngày trước, rồi lại hơi khang khác, dò hỏi "Gặp nhau một lần được không".
Anh đáp "Không gặp", sau đó dập máy ngay lập tức.
Màn hình điện thoại sáng lên, phía dưới bài mới anh đăng là rất nhiều người thích rồi bình luận, có người hỏi về từ lúc nào thế, có người hẹn mau mau tụ tập một bữa, có người thì an ủi chia buồn với anh.
Duy nhất một hình đại diện ngôi sao nho nhỏ náu mình giữa đám đông xôn xao, lặng lẽ ấn thích.
Anh mở ra, chỉ có đúng mỗi hình ngôi sao làm ảnh đại diện còn lại trắng trơn, tài khoản đăng kí từ 5 năm trước, không có bất cứ hoạt động gì, tương tác duy nhất là ấn thích 3 lần, đều dành cho cùng một người.
Anh ra nước ngoài tính tới giờ là 5 năm, cộng cả bức ảnh hôm nay thì đã đăng tổng cộng 3 bài.
Một lần là tuyết lớn đêm Giáng sinh, một lần là đèn hoa hôm Thất tịch, lần cuối là hôm nay chính thức đi làm.
Nghĩ bằng đầu ngón chân cũng đủ biết hình ngôi sao ấy là ai.
Dũng khí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-lam-giua-ban-ngay-co-ay-vua-di-vua-hat/2717929/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.