Mục Tinh Dã đi ra khỏi cổng nhà tù, bắt chuyến bus cuối cùng, chờ về được đến nội thành thì trời đã tối đen.
Cảnh đêm phồn hoa lóng lánh, đèn đóm chiếu rọi, phố xá lẫn người qua đường đều sáng trưng.
Mục Tinh Dã ngẩng đầu trông lên trời, không hiểu tại sao rõ ràng đêm nay chẳng hề thấy một ngôi sao nào cả mà thành phố này vẫn có thể tấp nập nhộn nhịp giữa dòng sáng sặc sỡ. Có lẽ đấy toàn là rực rỡ và rộn ràng của người khác, chẳng liên quan gì đến mình hết.
Cậu chưa bao giờ thấy đêm ở Thủ phủ lại mịt mờ đến thế.
Mục Tinh Dã không chần chừ thêm, bắt xe bus quay về tiểu khu sông Bạch Sa.
Ở Lan uyển vẫn còn ít đồ đạc cậu chưa kịp mang đi, nhưng cậu không lấy nữa. Các giấy tờ quan trọng đều mang theo bên mình, đúng là cũng chẳng cần quay lại lắm. Giờ cậu dọn ra rồi, sau này Ngôn Hòa xử lý thế nào cũng được cả.
Ngồi xe bus hơn 1 tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng về đến sông Bạch Sa. Ở sân tiểu khu có nhà dân mở quán ăn nhỏ, cậu bước vào, gọi một bát mì thịt bò rồi ăn từ tốn. Dạ dày rỗng không suốt cả ngày trời tương đối khó chịu, cậu chỉ ăn được một nửa là không nuốt nổi nữa, bèn trả tiền xong chậm chạp đi lên tầng.
Quay về tới nhà mình cuối cùng cậu cũng thả lỏng hẳn ra, cậu cởi áo rồi nhào vào giường, nhanh chóng thiếp ngủ thật say.
Hôm sau cậu ngủ đến tận khi trời sáng choang, tỉnh dậy thấy người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-lam-giua-ban-ngay-co-ay-vua-di-vua-hat/2717961/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.