Sau khi tỉnh táo hoàn toàn, Mục Tinh Dã bắt đầu ứng phó với tất cả trong sự im lìm đầy tiêu cực.
Không muốn ăn uống, không buồn nói năng, thậm chí không chịu nhìn Ngôn Hòa, hình như phản ứng gào thét giãy giụa lúc đầu ấy đã bòn rút hết thảy sức lực ở cậu, những dựa dẫm bản năng trước Ngôn Hòa hồi trước cũng chỉ là ảo giác xáo trộn giữa mơ và thực thôi.
Trần Ưng gọi điện, xác nhận ý thức Mục Tinh Dã đã tỉnh táo bèn dẫn người ghé sang một chuyến để hỏi chuyện theo lệ, lấy lời khai từ nạn nhân. Việc này Ngôn Hòa không ngăn, anh muốn bắt Vạn Khoảnh phải trả giá, Mục Tinh Dã cũng cần hoàn thành xong thủ tục.
Trần Ưng đi cùng với một cảnh sát, cả hai vào phòng bệnh.
Ngôn Hòa chờ ở ngoài, khoảng tầm nửa tiếng sau thấy hai người đi ra. Trần Ưng gật đầu với anh: "Cậu ấy rất phối hợp, biết rõ mình cần nói gì, cậu cứ yên tâm đi."
Ngôn Hòa tiễn hai người ra đến cửa thang máy, trước khi bước vào Trần Ưng thoáng lưỡng lự giây lát, rồi nói với Ngôn Hòa một câu gần như nhắc nhở: "Cậu ấy điềm tĩnh quá, việc này không bình thường lắm, cậu nhớ để ý thêm nhé."
Ngôn Hòa đứng hút thuốc nửa tiếng đồng hồ ở vườn hoa dưới tầng xong mới đi lên. Anh vào phòng nghỉ của mình trước, thay quần áo súc miệng rửa mặt, đảm bảo mùi thuốc quanh người đã bay sạch rồi mới đi qua phòng bệnh của Mục Tinh Dã.
Đã 4 ngày liền Mục Tinh Dã không chịu nói chuyện. Những
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-lam-giua-ban-ngay-co-ay-vua-di-vua-hat/2717966/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.