Người hầu nam vẫn giữ tác phong lịch sự, dùng thứ tiếng Trung mang đậm phong cách phiên dịch: "Ngài có muốn vào phòng khách đợi tiểu thiếu gia tỉnh dậy không?"
Quan Ứng Quân bước vào sảnh, đập vào mắt hắn là vô số túi mua sắm vương vãi khắp sàn nhà cùng những hộp quà đã bị bóc mở.
Người hầu nam mỉm cười, vô tình đưa tay lên, lộ ra một chiếc đồng hồ vàng, "Để ngài chê cười rồi, đây đều là quà mà ngày hôm qua tiểu thiếu gia đã mua cho chúng tôi, mọi người mải mở quà vui quá nên chưa kịp dọn dẹp."
Mặt đồng hồ vàng hình vuông, dây da cá sấu màu đen, kim đồng hồ nạm ngọc bích.
Nhìn xa thì đơn giản, nhìn gần lại xa xỉ.
Một chiếc đồng hồ, bằng bốn tháng lương của thanh tra cấp cao ở Hồng Kông. Mà nhìn số hộp rơi rớt trên sàn, e là Giản Nhược Trầm đã mua hẳn tám cái cùng lúc.
Quan Ứng Quân thu lại ánh mắt, đưa tay đặt bó hoa lên tủ giày bên cạnh, ngay cạnh chiếc bình hoa.
Trong bình vẫn còn cắm bó hoa ngày hôm qua.
Hắn khẽ đặt tay lên những đóa hoa nhỏ trắng xen hồng, dùng ngón cái vân vê một cánh hoa đã rủ xuống, sau đó thản nhiên cởi giày, đi theo người hầu nam vào phòng khách.
Và rồi, hắn đợi suốt sáu tiếng.
...
Giản Nhược Trầm ngủ một mạch đến 11 giờ, tỉnh dậy với tinh thần sảng khoái.
Suốt một tuần qua...
Cậu đã tóm được nội gián trong đội cảnh sát, tìm ra sơ hở của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-tham-bi-van-nguoi-ghet-dung-tien-ty-mua-long-nguoi/2839689/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.