Sau khi tan làm, Giản Nhược Trầm không đợi được cái gọi là tối nay nói.
Quan Ứng Quân vẫn không dám.
Giản Nhược Trầm thấy hắn như vậy thật sự rất sống động, giống như bộc lộ một mặt con người bị chi phối cả về sinh lý lẫn tâm lý, thoát ra khỏi những lập trình cơ bản và lý trí tuyệt đối, trở thành một người bình thường bằng xương bằng thịt.
Đáng yêu lại chân thật.
Ý nghĩ này vừa thoáng qua, Giản Nhược Trầm liền hơi khựng lại, sau đó bật cười khó tin.
Cậu lại cảm thấy Quan Ứng Quân đáng yêu.
Giản Nhược Trầm thu hồi suy nghĩ, quyết định kiên nhẫn chờ đợi, giả vờ như không biết gì, xem đến khi nào thì Quan Ứng Quân có thể tự mình vượt qua rào cản trong lòng.
Xe đã dừng ở trước cửa nhà.
Cậu cũng không định chờ, từ chỗ ngồi phó lái cậu vươn tay ra, nắm lấy một bàn tay của người đàn ông đang đặt trên vô lăng, rồi nghịch từng ngón tay dài và mạnh mẽ của hắn.
Quan Ứng Quân bị cậu nghịch đến mức vành tai đỏ ửng, hơi thở nặng nề, nhưng vẫn buông tay ra, xuống xe rồi bước vào nhà.
Lúc đầu, Giản Nhược Trầm muốn đợi Quan Ứng Quân mở lời hỏi cậu.
Nửa tháng sau.
Bản chất của sự việc hoàn toàn thay đổi.
Chuyện Lục Vinh bị bắt đã lan truyền khắp nơi, truyền thông thi nhau đưa tin, không chút nể nang mà bới móc.
Gia tộc nhà họ Lục - bề ngoài thì vàng son, bên trong lại mục ruỗng - đã hoàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-tham-bi-van-nguoi-ghet-dung-tien-ty-mua-long-nguoi/2839808/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.