Giản Nhược Trầm tựa vào vai Quan Ứng Quân, muốn đẩy hắn ra nhưng lại không dám dùng lực mạnh, sợ làm người kia va vào vách xe phát ra tiếng động, khiến tài xế, vệ sĩ và chú La phía trước phát hiện.
Cậu chỉ có thể nhẹ nhàng chống đẩy, người lại lùi về sau, ngẩng đầu nhìn vào mắt Quan Ứng Quân.
Đôi mắt của Giản Nhược Trầm như sinh ra đã biết nói chuyện, Quan Ứng Quân gần như sắp chết đuối trong làn nước lung linh ấy, khẽ cười, "Được rồi."
Hắn dừng nụ hôn lại, lắng nghe tiếng thở dồn nén trong cổ họng của Giản Nhược Trầm, giơ tay lau khóe môi cậu, "Không hôn em nữa."
Giản Nhược Trầm bị hành động đó của hắn làm cho khẽ rít lên một tiếng, vội đưa mu bàn tay lên che miệng lại, vành tai đỏ đến mức như bị dội nước sôi.
Quan Ứng Quân vươn tay qua người cậu, ấn nút hạ cửa sổ xe. Gió mát lùa vào trong, thổi tan hương vị mờ ám.
Giản Nhược Trầm cũng không dám nhìn hắn, cậu quay đầu ra ngoài cửa sổ, ngắm dòng xe qua lại, thậm chí còn sinh ra một loại cảm giác mình không thuộc về nơi này. Sự xuất hiện của Quan Ứng Quân đã phá vỡ hoàn toàn trật tự mà 9 tháng sống trong môi trường cảnh sát tạo nên, kéo cậu trở lại thế giới trần tục đầy khói lửa nhân gian.
Dường như Hồng Kông đã thay đổi đôi chút.
Rõ ràng có mấy con phố đã được tu sửa lại, nền xi măng cũ kỹ không biết đã bị phá bỏ từ lúc nào, một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-tham-bi-van-nguoi-ghet-dung-tien-ty-mua-long-nguoi/2839822/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.